Lúc chạng vạng, Chiêu Dương đế tổ chức một buổi thiết yến ở long ân điện, nhằm chúc mừng những tướng sĩ đại thắng trở về, đám vương công đại thần, cùng văn võ bá quan đều có mặt.
Người nổi bật nhất không gì sánh bằng không ai khác hơn Hạ Hoài Linh. Chiêu Dương đế dùng câu từ ca ngợi cực điểm đối với hắn, như hận chính mình không thể sinh ra một người nhi tử xuất sắc như vậy. Tới ban chiều đã ban thánh chỉ ra, nội dung chính là luận công ban thưởng, thăng quan tiến chức cho những ai có công trong đại quân chinh viễn, còn Hạ Hoài Linh được phong làm Định Viễn hầu, ban thưởng cho Hầu phủ ngàn lượng vàng, trăm mẫu ruộng tốt.
Chúc Vân Tuyên ngồi ở bên cạnh Chúc Vân Cảnh, hắn vừa uống rượu trái cây vừa nhếch cằm dò xét Chúc Vân Tuần đang thầm thì nói nhỏ gì đó với Hạ Hoài Linh, chỉ chốc lát sau, mới khẽ cười thành tiếng, đoạn nói với Chúc Vân Cảnh: “Dáng dấp Hạ tướng quân này quả thực là người tuấn tú lịch sự, chỉ có hơi hung xíu, nhưng cũng xem như là bùng nổ sự oai hùng, những lời đồn đãi kia rốt cuộc sao sao có thể truyền ra được nhỉ?”
Chúc Vân Cảnh liếc mắt nhìn về Chúc Vân Tuyên: “Sao? Đệ xem trọng người ta rồi?”
Chúc Vân Tuyên không phục: ” Có đâu, đệ cũng không phải thái tử ca ca huynh, tương lai đệ chắc chắn sẽ kết hôn với một hoàng tử phi xinh đẹp vô song khuynh quốc khuynh thành, hơn nữa còn nhất định phải là nữ nhân!”
Chúc Vân Cảnh không thèm để ý tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-an-hao-dang/735567/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.