*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chiêu Dương năm mười tám, mùng hai tháng chạp, kinh thành, Đức Thắng Môn.
Cửa thành mở ra, còn chưa tới giờ thìn*, thái tử Chúc Vân Cảnh dẫn theo binh bộ, Lễ bộ quan chức đợi ở đây. Gió rét lạnh lẽo, cũng may tuyết rơi gần nửa tháng qua cuối cùng cũng ngừng, bằng không lúc đại quân vào thành cực kỳ chật vật.
— Giờ Thìn ( Rồng): từ 7 giờ đến 9 giờ
“Còn bao lâu nữa?”
Thanh âm Chúc Vân Cảnh truyền ra từ trong xe, Vương Cửu hầu ở bên ngoài nhanh lẹ đáp: “Vừa nãy nô tài đã kêu người đi hỏi, nhiều lắm là qua một phút nữa, đại quân có thể vào thành.”
“Ừ” Thanh âm chúc Vân Cảnh có vẻ hững hờ: “Mau căn dặn bảo tất cả mọi người khôi phục tinh thần, xuống xe xuống ngựa chờ, lúc sau đại quân đến, đừng để xảy ra sự cố.”
“Dạ.”
Cho dù việc nghênh tiếp đại quân toàn thắng trở về thực sự khiến lòng người dâng trào, nhưng việc phải đợi trong gió rét hơn một canh giờ, tính ra cũng không mấy dễ chịu, mà những vị quan lại quen sống trong nhung lụa này, sợ là không thể chịu được khắc nghiệt kia. Đúng là Chúc Vân Cảnh không ưa vị thống soái đại quân Hạ Hoài Linh kia, nhưng cũng không muốn đám quan trong kinh thành này làm mất mặt xấu hổ trước tướng sĩ chinh viễn.
Đến giờ tỵ hai khắc*, đại quân toàn thắng trở về xuất hiện ở ngoài một dặm cửa thành, từ phía xa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-an-hao-dang/735566/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.