Edit: DLinh – Beta: Chi 
***** 
Ngày tiếp theo, Thích Cố tìm được vài bộ quần áo, đều là mấy món đồ hàng hiệu hắn mới mua cho Lâm Tuế Xuân nhưng cậu chưa từng động vào. 
Thích Cố giúp cậu mặc quần áo, hôn lên má cậu, cười nói: “Đẹp trai thế này.” 
Lâm Tuế Xuân không muốn để ý tới hắn, cơ thể cậu vẫn hơi khó chịu. Cậu gắng gượng hết tiết rồi tới WC vỗ nước lạnh lên mặt, giúp bản thân tỉnh táo hơn. 
Khi đang cúi đầu dùng khăn giấy thấm nước trên mặt, Lâm Tuế Xuân đột nhiên dừng động tác, liếc mắt sang bên cạnh. Cậu thấy một vết máu đỏ tươi cực kỳ chói mắt trên phần gạch gần đó. 
Cậu quay sang nhìn. 
Là một thiếu niên với gương mặt bị đánh đến mức sưng vù, hai hàm răng cắn chặt, mũi đang đổ máu, đồng phục trên người lôi thôi lếch thếch. Cảm nhận được ánh nhìn của Lâm Tuế Xuân, cậu ta nghiêng đầu sang hung tợn nói: “Mày nhìn cái gì? Chưa từng thấy máu mũi bao giờ à!” 
Nói xong, thấy rõ mặt Lâm Tuế Xuân, khuôn mặt cậu ta thoáng hiện vẻ sửng sốt. 
Cậu ta trốn tránh nhìn về hướng khác, cúi đầu nói nhỏ: “Anh Lâm, em xin lỗi.” 
Từ ánh mắt đầu tiên, Lâm Tuế Xuân đã cảm thấy cậu ta khá quen, nhưng nhất thời không tìm ra người này trong kí ức của mình. Cậu thản nhiên “ừ” một tiếng, tiếp tục vặn vòi nước rửa tay. 
Đàn em của Tề Sâm đều gọi cậu là anh Lâm. 
Từ khi cậu thuận theo, Tề Sâm liền tìm vài huấn luyện cho cậu, tập này tập kia, học được vài chiêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-xuan/1732446/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.