“Tối nay em ngủ lại đây không? Sấm đánh to quá, anh sợ.”
Tháng năm còn chưa ghé tới, thời tiết đã dần nóng lên, có những ngày trời oi bức ngỡ tưởng hè đã về.
Hôm ấy hiếm có dịp thấy Trần Triều không học bài, ngả người ra ghế ngồi xem phim, ban đầu anh ngồi xem cùng Miêu Gia Nhan và Đinh Văn Thao, sau đó Đinh Văn Thao đi chơi bóng với bạn, Miêu Gia Nhan thì ngủ mất tiêu.
Trần Triều xem phim xong nghiêng đầu nhìn, trông thấy Miêu Gia Nhan ngủ còn hơi há miệng, nằm nghiêng người trên giường anh trong một tư thế dường như không được thoải mái. Bất kể là ai, lúc ngủ há miệng như vậy trông sẽ rất buồn cười.
Trần Triều cười tủm tỉm, đi vào nhà vệ sinh, lúc quay về Miêu Gia Nhan nghe thấy tiếng bước chân, hé mắt ra nhìn anh.
“Ngủ ngon thế,” Trần Triều vỗ lên đùi em, “Dịch vào trong đi.”
Trước đó Miêu Gia Nhan không cởi giày, cho nên chân thò ra ngoài giường, Trần Triều nói vậy em liền đá giày xuống, dịch vào trong.
Trần Triều ngồi xuống, không biết một đống tin nhắn rác ở đâu gửi tới, anh tựa vào đầu giường vừa xem vừa xóa tin nhắn.
Miêu Gia Nhan ngủ mơ mơ màng màng, đổi tư thế lại nhắm mắt ngủ tiếp. Giường không quá rộng, thi thoảng Trần Triều cử động tay cũng có thể đụng vào mặt cậu. Miêu Gia Nhan ngủ không sâu giấc, vừa chạm vào mặt là tỉnh dậy, tỉnh dậy rồi mở mắt ra nhìn, sau đó lại nhắm mắt tiếp tục ngủ.
Em ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-trieu/3549807/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.