“Tình huống nhất thời rất hóc búa.”
Trần Triều còn đang tức giận thấy rõ, Miêu Gia Nhan không dám tiến lên, chỉ có thể lẽo đẽo theo sau anh, giữ khoảng cách không xa cũng không gần, từ từ đi về nhà.
Cổ chân vẫn còn âm ỉ đau, mỗi bước đi đều cảm thấy nhoi nhói.
Đinh Văn Thao thấy Trần Triều nổi giận như vậy thì không dám lại gần, hơn nữa cũng chột dạ, ban nãy cậu vừa gọi người ta là “thằng biến thái”, cậu ta cũng hơi sợ Trần Triều giận mình. Cậu ta không đánh lại Trần Triều, cũng không muốn đánh nhau.
Miêu Gia Nhan theo chân Trần Triều về nhà, Trần Triều đẩy cổng sân nhà mình, cửa đập vào tường, kêu “Sầm” một tiếng.
Ông Trần đang ngồi trên băng ghế nhỏ, thấy Trần Triều sa sầm mặt quay về liền hỏi: “Sao vậy? Đánh nhau với người ta à?”
Trần Triều nói “Không”.
Ông Trần thấy Miêu Gia Nhan đang đứng trước cửa, không dám đi vào, ông hỏi: “Miêu Nhi à, sao vậy con?”
Trần Triều đã đi vào nhà bỏ lên tầng rồi, Miêu Gia Nhan nói: “Không sao đâu ông Trần.”
“Hai đứa cãi nhau à?” Ông Trần nhỏ giọng hỏi Miêu Gia Nhan.
“Không ạ.” Miêu Gia Nhan lắc đầu, lại nhìn lên cửa sổ phòng Trần Triều.
Miêu Gia Nhan đã được lĩnh hội cái tính khí cáu kỉnh của Trần Triều ngay từ lần đầu tiên gặp mặt rồi. Đã hơn một năm trôi qua kể từ ngày hôm đó, Miêu Gia Nhan cũng thấy anh tức giận mấy lần rồi, bình thường mỗi lần Trần Triều đanh mặt lại, Miêu Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-trieu/3549797/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.