"Cha, nửa đời sau, xin hãy thay con chăm sóc mẹ.
Chị, chị phải sống vì chính mình, tìm được hạnh phúc của đời mình.
Mẹ, hy vọng khi mẹ đọc được bức thư này sẽ không quá khổ sở, nhưng hình như chuyện này là không thể, xin lỗi vì đã lừa mẹ, không phải Hạ Thiến, người con yêu là Thịnh Dã, vẫn luôn là em ấy.
Con luôn muốn bảo vệ mẹ thật tốt, quan tâm đến cảm xúc của mẹ, nhưng đến giờ phút này con mới phát hiện, thì ra không phải con muốn như thế nào thì sẽ được như thế ấy.
Vận mệnh không do chúng ta sắp đặt, vận mệnh của mẹ, vận mệnh của con đều giống vậy. Dù con có làm nhiều đến mấy cũng chỉ phí công.
Nhưng nếu như so với một nỗi đau lớn hơn, có thể khiến chuyện con nói với mẹ chỉ là một nỗi đau nho nhỏ thôi, đối với con mà nói có lẽ là một chuyện may mắn. Giờ phút này con có thể bình tĩnh mà nói với mẹ, bất kể người con yêu là ai, mẹ sẽ mãi mãi là mẹ của con. Nhưng bất kể mẹ có muốn là mẹ của con hay không, người con yêu vẫn luôn là em ấy, sẽ không thay đổi.
Chỉ là sợ không có cách nào chính miệng nói với mẹ, đạo lý này phải mất rất nhiều thời gian con mới hiểu được.
Điều con viết được cũng không nhiều lắm, chỉ có thể như vậy.
—Con trai và em trai mọi người, Đàm Trận."
***
Tây Viện không nghĩ tới Thịnh Dã sẽ được cứu sống, chuyện này gần như là kỳ tích.
Dựa theo ký ức trước khi Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-toan-mat-kiem-soat/923141/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.