Vực sâu mơ hồ trong trí nhớ, cảnh cũ nam tử cười như thế hiện lên, ngón tay thon dài nhẹ khều, túi gấm lụa đỏ lay lay lắc lắc, Triệu nhị công tử nhất thời bừng tỉnh đại ngộ.
Hắn nói chính là hộ thân phù Lý Hưu Dữ từng cố ý đưa trả lại cho mình kia.
Luống cuống tay chân tìm lên cổ mình, nhanh chóng túm ra.
Nhuyễn vật cầm trong lòng bàn tay còn mang theo nhiệt độ cơ thể, đường may đã lâu năm,, Triệu Trường Hữu trong lòng một trận chua sót.
Đây là vật theo mình nhiều năm, cũng là có cảm tình nhất định. Huống chi đã từng một lần vì nó, khiến ca ca mình mất hứng, hôm nay đưa cho người khác, không biết ca ca mình nói thế nào.
Cúi đầu, Triệu nhị công tử cắn chặt môi dưới, lại ngẩng đầu lên.
“Ngươi trước thả y, ta tự đưa cho ngươi!”
Dương Trọng Thiên nhìn gắt gao thứ đó trong tay Triệu nhị công tử, hồng con mắt kêu lên:
“Ngươi trước đưa ta! Ta thả y!”
Triệu Trường Hữu nhãn châu xoay động, ngươi thực cho ta là đồ ngốc a, đưa cho ngươi rồi, ngươi còn thả người chắc, làm sao giờ, ta đánh hắn sao!
“Ngươi trước thả y, ta mới đưa cho ngươi!”
Dương Trọng Thiên vừa thấy túi gấm kia thì thần sắc cũng đã bất thường rồi. Tình tự vừa bình phục lại kích động lên, cả người lại giống như bệnh tâm thần không khống chế được.
“Đưa ta, không thì chờ nhặt xác y đi!”
Tay chẳng phân biệt được nặng nhẹ dùng lực, nhìn Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-thi-thinh-nhi-nga-tru-ba/2420781/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.