Nhìn đám bóng lưng chật vật kia hoàn toàn tiêu thất không thấy nữa, Lý Hưu Dữ lúc này mới thu lại tiếu ý, quay đầu lại nhìn, một mình một người Triệu nhị công tử khí không ra được.
Căm giận trừng khuôn mặt tuyệt mĩ kinh vi thiên nhân kia, Triệu Trường Hữu lúc này chỉ có một loại cảm giác phẫn nộ.
Hỏa diễm hừng hực thiêu đốt trong nháy mắt phình lên toàn thân, phúc chốc đều bộc phát ra, Triệu Trường Hữu đập bàn đứng lên, lần đầu mang theo khí thế khiếp người.
“Lý Hưu Dư người theo dõi ta!”
Ngón trỏ thẳng chỉ chóp mũi nam tử, run nhè nhẹ, nói rõ ra rằng Triệu nhị công tử thực sự là khí ra không xong, bất kể bất luận hậu quả gì, ngay đầu đã lên án nói ra. Nơi nào quản đến vẻ kinh khủng của nam tử diễm lệ trước mắt, càng miễn bàn tới còn muốn đứng lên, nam tử này mới vừa ra tay làm thương một gã cự hán không nói, còn dọa khiến một đám người chạy trốn.
“Không có!”
Lý Hưu Dữ mặt vẫn bình tĩnh, cùng thanh niên nổi giận chỉ chóp mũi mình hình thành đối lập rõ ràng.
“Không có, vậy vì sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này!”
Triệu nhị công tử lòng đầy căm phẫn lẽ thẳng khí hùng bày ra lý do thoạt nhìn thập phần đầy đủ.
Vậy mà lại khiến Lý Hưu Dữ cực kỳ kiêu ngạo lộ ra dáng tươi cười tuyệt mĩ, dường như nghe được cái gì đó buồn cười lắm.
“Xin hỏi, *** này thực là họ Triệu!?”
Triệu Trường Hữu vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-thi-thinh-nhi-nga-tru-ba/2420723/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.