Ninh Tĩnh đi dạo trong sân cùng Minh Lan, mấy ngày vừa qua ngày nào Ninh Tĩnh nàng cũng phải mệt mỏi đến độ thân thể rã rời, mỏi nhừ. Từ ngày Tiêu Chấn phát hiện nàng thường xuyên đến đông viện thì ngày nào cũng sít sao bám theo nàng cả, dường như hắn rất quyết tâm muốn biết nàng đang làm gì. Vừa may vá rất vất vả lại vừa phải trông chừng Tiêu Chấn có đột ngột xuất hiện hay theo dõi hay không, thật sự là những việc này muốn rút trọn hết sức lực của nàng rồi. Dù sao áo cũng sắp may xong, nàng hôm nay thấy mệt mỏi nên tự cho phép bản thân thư giãn một ngày, sáng sớm thức dậy đã muốn dạo vườn hoa, thời tiết hôm nay trong xanh mát mẻ như vậy, nếu không tận hưởng một chút thì đúng là không tốt với bản thân rồi.
Đi dạo được một đoạn, từ xa Ninh Tĩnh đã nghe thấy tiếng cười nói thân thuộc của Tiểu Thuỵ. Qua sinh thần lần thứ tư của bé con, Tiêu Ngọc đã lo xa cho tương lai của nhi tử liền tìm lão sư đến phủ dạy chữ cho Tiểu Thuỵ, chính vì thế thời gian bé con chơi đùa và gặp gỡ, trò chuyện với Ninh Tĩnh ngày càng ít đi. Hiếm khi lão sư có việc riêng xin nghỉ nên Tiểu Thuỵ mới được thoả thích vui đùa như thế. Ninh Tĩnh dừng chân, phóng tầm mắt ra xa, nhìn thấy Tiểu Thuỵ mũm mĩm đáng yêu đang cùng các gia đinh nhỏ tuổi cùng nhau chơi đá cầu, dưới ánh nắng mặt trời cùng liên tục chạy đùa khắp nơi, hai gò má bánh bao đầy thịt mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-the/873102/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.