Nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại, kích động nắm lấy tay ta: 
“Diên? Là ngươi sao? Ngươi, ngươi còn sống?” 
Ta thờ ơ nhìn sự thất thố không thể giấu nổi của hắn và đứng im để hắn ôm vào lòng. 
“Diên, sư phụ thật sự xin lỗi, là sư phụ đã không bảo vệ tốt cho ngươi...” 
Có giọt nước nóng hổi chảy xuống cổ, ta biết đó là gì, nếu là ta của ngày xưa có lẽ sẽ cùng hắn khóc. 
Nhưng bây giờ, chỉ mỗi nước mắt là không đủ, ta muốn nhìn thấy máu của hắn. 
Tay ta nắm chặt con dao găm, khi định rút nó ra thì thấy có kẻ đạp cửa xông vào, ta giật mình vội thu tay lại. 
“Sư phụ!” 
Có người chạy vào hét lớn, ta quay đầu lại nhìn thấy hai người là Thanh Niệm cùng Liên Hoa. 
Nàng ta liếc nhìn Huyền Diệu rồi tức giận mắng chửi ta: 
“Tru Ngọc! Ngươi đang làm gì vậy?” 
Ta phỉ nhổ trong lòng thầm mắng xui xẻo, sau đó đẩy Huyền Diệu ra, đỏ mắt nhìn Thanh Niệm “ Sư tỷ, tỷ đến thật đúng lúc, hình như sư phụ đã uống say rồi nhận nhầm ta là Diên gì đó....” 
Nghe vậy, Liên Hoa kinh ngạc hỏi “Hắn gọi ngươi là Diên Diên?” 
Ta gật đầu lia lịa. 
Sắc mặt Thanh Niệm tái nhợt, sự tức giận khiến khuôn mặt nàng ta trở nên dữ tợn, nhưng vì có Liên Hoa ở đây, nàng ta cũng không dám động đến ta. Chỉ có thể hung ác đẩy ta ra rồi ngồi xuống, một mình đỡ lấy Huyền Diệu rơi nước mắt “Sư phụ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-than/3574927/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.