Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói “Được, ta biết rồi”
“Ngươi phải rời đi!”
“Tại sao ta phải đi?”
“Bọn họ rất mạnh! Nếu giao đấu trực diện ngươi sẽ mất mạng”
Hắn nhìn ta một lúc, cuối cùng mím môi cười nói “Ngươi đang lo lắng cho ta?”
“Ta....ta chỉ là không muốn ngươi chết!”
“Chỉ có vậy?”
“Đương nhiên là vậy rồi!”
Hắn dùng ánh mắt phán xét nhìn ta chằm chằm, cho đến khi không nhìn ra điều gì khác lạ, đuôi mày lập tức hếch lên đầy kiêu ngạo “Ngươi nói cũng phải, ta sẽ sai thuộc hạ di tản, rồi tạo thêm nhiều cạm bẫy, đến lúc đó ngươi cũng nên cẩn thận chút”
“Ừm”
“Phải cẩn thận, nếu nhìn thấy có dây leo thì phải nằm rạp xuống đất, biết chưa?”
“Đã biết!”
Ta ngẩng đầu nhìn thì chỉ thấy hắn liếc nhìn ta một cái rồi biến mất.
Sáng sớm hôm sau, Thanh Niệm dẫn ta tới Vạn Yêu Động. Không có quá nhiều thiên binh đi cùng, có lẽ việc đi tới Vạn Yêu Động không đáng để bọn họ bỏ vào mắt.
Sau khi đến nơi, nhìn xung quanh ngay cả môt tiếng chim hót cũng không có. Điều này khiến Thanh Niệm nâng cao cảnh giác, sai thuộc hạ tản ra tìm kiếm xung quanh.
“Tru Ngọc, nơi này khắp nơi đều là nguy hiểm, ngươi hãy đứng gần ta”
Chậc, nơi nguy hiểm nhất không phải ở bên cạnh ngươi sao?
Ta giữ im lặng đi theo nàng ta.
Vừa đi được vài bước liền nghe thấy có tiếng hét thảm thiết từ phía xa, ta dừng chân lại chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-than/3574926/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.