Lão đầu nhất thời im lặng.
“Lão đây… Lão đây…” Ông lão khô cằn nói: “Lão đây nào có…”
Tây Lương Mạt nhướng mày, ngón tay dịu dàng đặt lên vai Thiên Ma Lão Tổ, nói: “Thật không? Không sao, vậy thì Lão Tổ, ngài có nên nói với cháu dâu một câu vì sao nửa đêm ngài lại xuất hiện trong hoàng cung Tây Địch không? Vì sao có người thấy ngài thường xuyên ra vào tẩm điện của Bách Lý Hách Vân, hay con mắt ngài thật sự không nhận ra Bách Lý Thương Minh chính là cháu trai Bách Lý Thanh của ngài? Vì sao ngay cả tiểu bối như ta cũng cảm thấy kỳ quặc ngay từ cái nhìn đầu tiên vậy?”
Tây Lương Mạt càng nói càng dịu dàng, càng khiến Thiên Ma Lão Tổ sợ hãi, lão không biết mình ngang dọc giang hồ nhiều năm, trước nay luôn cố tình làm bậy, người người e ngại, vì sao lại sợ một con nhóc thế này.
À, đúng rồi, còn có cả thằng nhóc thối Thanh Nhi kia nữa.
Thiên Ma Lão Tổ đảo tròng mắt, thẳng thắn — trốn?
Dù sao nha đầu này cũng không bắt được lão. Có điều ý định này mới chỉ nhen nhóm trong đầu, giọng nói mềm mại lạnh giá của Tây Lương Mạt đã vang lên: “Lão tổ, nếu ngài định chạy, kiếp này đừng mơ chắt của ngài gọi một tiếng thái gia gia.”
Lão tổ nhất thời cứng đờ, cắn hàm răng già của mình, nhìn về phía Tây Lương Mạt đầy cầu xin: “Nha đầu, ngươi không thể như vậy chứ, lão đây hai năm cũng chỉ dám ở trên nóc nhà nhìn trộm hai bánh bao kia, chỉ mong chờ bọn nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1849061/quyen-3-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.