Tuy đã hứa hẹn với Tây Lương Mạt là hôm sau sẽ ở đây, nhưng khi Tây Lương Mạt thức dậy vào sáng hôm sau, nhìn thấy hầu viết của Tư Lễ Giám kéo một chồng tầu chương đi qua trước mặt mình, Tây Lương Mạt liếc mắt nhìn vẻ mặt thản nhiên của Bách Lý mỹ nhân bên cạnh, trong lòng thở dài một tiếng bất đắc dĩ.
Quên đi, mỹ nhân bạc mênh, hắn đúng là số lao lực.
Tây Lương Mạt ngồi trước gương để cho Bạch Trân chải đầu, lại không nhịn được than một tiếng.
Bạch Trân thấy Tây Lương Mạt có vẻ buồn bực, không khỏi nhẹ giọng nói: “Quận Chúa, hôm nay trong thôn dưới chân núi phía nam là hội chợ thường niên, chẳng phải Thiên Tuế gia nói sẽ đi cùng ngài sao, vì sao ngài lại từ chối?”
Tây Lương Mạt lười biếng chống má, hừ khẽ: “Nếu có thể, ta thật sự không muốn từ chối, nhưng so với hắn ban ngày dạo chợ với ta, ban đêm về lại thức đêm xem tấu chương, thì ta tình nguyện tự mình đi, sau đó trở về có thể nhìn thấy hắn, dùng cơm với hắn, cùng đi ngủ với hắn.”
Ừm, khi mang thai đặc biệt muốn người ta ở bên, nhất là nàng còn chưa từng sinh con, thấy thân thể mình biến dạng theo từng ngày, sau đó cảm thấy đứa bé trong bụng biết động, nói bản thân không bất an chút nào là không thể, luôn hy vọng hắn có thể ở bên mình từng giây từng phút.
Bạch Trân cười hì hì, vừa giúp Tây Lương Mạt búi một búi tóc đơn giản sau đầu vừa nói: “Quận Chúa đau lòng cho gia đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1849043/quyen-3-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.