Chuẩn Sát nhìn nàng, bỗng nhếch khóe môi nở nụ cười vừa kỳ lạ vừa nguy hiểm: “Ừ, nếu vậy ta nghĩ nơi này rất hợp để ta và ngươi nói chuyện.”
Dứt lời, hắn đẩy Bạch Trân vào phòng, thuận tay đóng cửa lại.
Bạch Trân lảo đảo, xoay người lại mới phát hiện hắn đã đóng cửa, nàng bỗng nhiên sởn gai ốc, nhìn hắn lạnh như băng: “Chuẩn Sát Khả Hãn, mời ngài ra ngoài, hành vi của ngài là cực kỳ vô lễ!”
Chuẩn Sát nhìn nàng, cười cợt nói: “Ta chỉ muốn tìm chỗ thích hợp để nói chuyện với ngươi, có điều nhờ người tới mời ngươi đã là khó, không ngờ Bạch nữ quan ngay một chút thể diện đó cũng không cho, Trung Nguyên có câu tục ngữ là núi không dời thì ta dời, cho nên bản vương đành tự mình tới chỗ tòa núi như ngươi.”
“Chuẩn Sát Khả Hãn, tiếng Trung Nguyên của ngài rất tốt, hẳn là đã dùng không ít thời gian nghiên cứu về Trung Nguyên.” Bạch Trân thoáng lùi một bước, hoài nghi và cảnh giác nhìn Chuẩn Sát chằm chằm, nam nhân này, dù nói tiếng Trung Nguyên vẫn mang chút khẩu âm nhưng hiểu biết đối với văn hóa Trung Nguyên làm cho nàng không khỏi hoài nghi mục đích của hắn.
Có câu lòng muông dạ thú, có lẽ miêu tả về hắn là chuẩn nhất.
Đôi mắt vàng lạnh lẽo của Chuẩn Sát nhìn nàng chằm chằm, hắn nhếch khóe môi: “Ừ, không sai, ta tốn không ít thời gian để nghiên cứu về việc này, có điều, có lẽ ngươi cũng không biết, mẫu thân của ta cũng là người Trung Nguyên.”
Bạch Trân nghe vậy hừ lạnh trong lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1849042/quyen-3-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.