“Bạch Ngọc!” Theo một tiếng hô, một bóng người bỗng giật mình ngồi bật dậy từ trên ghế dài.
Tây Lương Mạt thở gấp, trán thấm mồ hôi hột, nhìn về phía cửa sổ, thấy như có bóng người yểu điệu thoáng qua, một thiếu nữ trầm tĩnh dịu dàng thò đầu vào cười với nàng: “Chủ tử gặp ác mộng sao? Bạch Ngọc chuẩn bị thanh tâm lộ an thần rồi, có cần dùng một chút không ạ?”
Thế nhưng chớp mắt một cái, lại chỉ thấy rèm cửa lung lay trong gió thu, không còn thấy bóng người quen thuộc kia nữa.
“Mạt tỷ tỷ, ngươi làm sao thế? Khó chịu à? Có muốn uống chút trà nóng không?” Giọng nói dễ nghe có chút non nớt vang lên bên cạnh khiến Tây Lương Mạt ngẩn ra, nàng cúi đầu nhìn về phía bên cạnh ghế dài, thiếu niên xinh đẹp ngồi trên chỗ để chân, nằm sấp bên chân nàng giống như vừa tỉnh ngủ, còn Bách Lý Lạc bên cạnh nó thì đang ngủ đến chảy nước miếng.
Tây Lương Mạt mới nhớ ra vừa rồi nàng kể chuyện cho Bách Lý Lạc nghe, kết quả là Bách Lý Lạc có thói quen nghe kể chuyện trước khi đi ngủ, thế là nằm sấp bên chân nàng ngủ mất, còn nàng có lẽ đã nhiều ngày quá lo nghĩ, vì vậy cũng bất giác ngủ theo.
“Không cần, lát nữa ta gọi Bạch Trân tới hầu hạ là được.” Tây Lương Mạt day trán, mệt mỏi rã rời nói.
Thế nhưng Bách Lý Tố Nhi vẫn đứng lên, nghiêm trang nói: “Ta khát, muốn uống nước, nên thuận tiện lấy giúp ngươi mà thôi.”
Rồi nàng thấy Bách Lý Tố Nhi lăn một vòng đứng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1848988/quyen-2-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.