“Ngươi mới có dâm dục, cả nhà ngươi có dâm dục!”
Chính mình vô sỉ còn muốn nói người ta cũng vô sỉ như mình!
Tây Lương Mạt tức giận rút lọn tóc của mình bị lão yêu ngàn năm nào đó nắm trong tay về.
“Là người sẽ có dục vọng, yêu thứ ta yêu, hận thứ ta hận, ma ngăn giết ma, phật cản giết phật, chỉ vì dục vọng của ta, có gì không thể?” Bách Lý Thanh chống má biếng nhác nói.
Son trọng tử màu tím nơi khóe mắt giống như đóa mạn đà nở rộ, lông mi dài đen hoa mỹ hất bóng đen xuống gương mặt trắng nõn như ngọc của hắn.
Lời nói như tùy tiện lại cất dấu sự bừa bãi phóng túng không để tâm đến luân lý, thiên địa, thần phận.
Tây Lương Mạt nhìn hắn có chút giật mình, người này quả nhiên cuồng vọng không gì sánh được!
“Sư phụ như gấm hoa rực rỡ, sống thật tự tại thích ý, có điều nhân gian khó tránh khỏi có lúc lên lúc xuống, ngài không để lại lối thoát như vậy biết đâu một ngày từ chín tầng mây rơi xuống, sợ là khó tránh khỏi tai họa gió lạnh nhân gian thiên đao vạn quả.” Tây Lương Mạt trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn nhẹ giọng nói.
Mấy trăm năm trước trong thời đại kiếp trước của nàng cũng có một vị Cửu Thiên Tuế, cũng đã từng dưới một người trên vạn người, bao nhiêu người lập đền thờ trường sinh cho hắn, cuối cùng một khi biến thiên, tân đế đăng cơ vẫn bị đánh xuống vũng bùn trong nháy mắt, bị nói là hoạn đảng họa quốc, phán hành hình thiên đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1848834/quyen-1-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.