Tây Lương Mạt mỉm cười nhìn Tây Lương Hòa thất hồn lạc phách, kinh hoàng vô cùng, hối hận đến toàn thân run rẩy. Nàng không chút khách khí dùng ngôn từ đâm vào ngực hắn một đao: “Hắn coi như cũng ngông nghênh, bị Thiên Tuế gia khoét mắt lột da, cuối cùng còn không chịu kêu lấy một tiếng, tươi sống đau đến chết, không biết khi đó hắn có hối hận vì ra mặt thay Tây Lương Vũ hay không, có hối hận vì được thúc phụ ban ân tới tận hưởng bản Quận chúa này hay không?”
Tây Lương Hòa cầm cây quạt kia, run run xoa cái bớt phía trên, cái bớt hình đám mây kia quen thuộc vô cùng, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu hết sức oán hận nhìn chằm chằm thiếu nữ áo trắng phía trên: “Tây Lương Mạt… Tây Lương Mạt… Tiện nhân hung ác kia… Ta chỉ hối hận khi đó sao không sai người giết chết ngươi, lại để tiện nhân vô sỉ như ngươi trở về phản tổ phạm thượng!”
Tây Lương Mạt nhìn dáng vẻ bầu trời đạo đức, hiên ngang lẫm liệt của Tây Lương Hòa, không khỏi híp mắt lãnh đạm nói: “Thúc phụ có hai con trai hai con gai, Đình biểu ca được thúc phụ yêu thương nhất, cũng là người có tiền đồ nhất. Vì vậy thúc phụ mới hận bản Quận chúa tới thấu xương, cho nên mới không tiếc cấu kết cùng Thiên Lý Giáo muốn đưa ta vào chỗ chết, có từng nghĩ tới Thiên Tuế gia đang lúc muốn diệt tà giáo, thúc phụ lại cấu kết với bọn chúng, vậy là đặt ý chỉ của Thiên Tuế gia ở đâu, người đưa tổ gia lên đường bị diệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1848833/quyen-1-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.