Mộ Dung Trần cười lạnh đứng dậy, vẻ lười nhác và tùy tiện trên khuôn mặt đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là nét tàn khốc lạnh lẽo, u ám và sắc bén đến rợn người.
Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Phương Sở Vinh, từng chữ như d-ao: “Đừng tưởng bổn vương không biết các người đang toan tính gì!”
Phương Sở Vinh giận dữ quát: “Bổn cung thì đang tính gì chứ! Vì giang sơn xã tắc, Thần Vương, ngươi lại đối xử với lê dân bá tánh như thế sao?!”
Mộ Dung Trần không thèm để ý đến bà ta, xoay người định đi về phía Ngự Hoa Viên.
Phương Sở Vinh lập tức nhận ra ý đồ của hắn, liền thét lớn: “Người đâu! Cản hắn lại cho ta!”
Ngay lập tức, Vệ binh Vũ Lâm đã được bố trí sẵn từ trước đồng loạt ập tới, vây chặt Long Uyên Cung từ trong ra ngoài!
Các đại thần và sứ giả trong điện lập tức tái mặt, hoảng hốt không nói nên lời!
Thánh thượng ngồi phía trên, sắc mặt đen kịt nhưng vẫn không lên tiếng.
Hiện tại, do tác dụng của loại thuốc bị hạ trước đó, thân thể ông đang rơi vào trạng thái khốn khổ như bị đốt cháy rồi lại đóng băng – nóng lạnh đan xen, đau đớn khôn cùng, hoàn toàn không thể cất lời chỉ có thể trơ mắt nhìn Phương Sở Vinh đang ỷ thế hi-ếp người đứng chắn trước mặt mình.
“Hoàng Hậu nương nương.”
Mộ Dung Trần quay đầu, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào Phương Sở Vinh: “Người đây là muốn tạo phản thật rồi sao?”
Phương Sở Vinh cười lạnh đáp: “Bổn cung thấy ngươi mới là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062892/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.