Hoa Mộ Thanh khẽ nghiêng mắt nhìn Ngô Trân.
Ngô Trân mỉm cười với nàng, dường như cũng không mang theo ý gì đặc biệt.
Thế nhưng, Hoa Mộ Thanh lại chợt nhớ ra, từ sau lần Chu Hàm tính kế nàng không thành, lại chưa từng nghe thấy chút tin tức gì về hắn.
Vậy mà giờ đã đính hôn rồi.
Nghĩ lại bao chuyện trước kia, nàng chỉ khẽ cười rồi quay đi.
Ngược lại, Tô Nhiên ở bên cạnh thì lẩm bẩm: “Phủ Trấn Quốc Công cưới loại nhi tức thế kia… Hừ, cứ chờ xem, sớm muộn gì cũng gà bay chó sủa!”
Tống Huệ liền vỗ nhẹ nàng một cái, “Nói năng linh tinh gì vậy!”
Tô Nhiên bĩu môi: “Có gì mà không đúng! Ả Từ Lạc kia dựa hơi được phủ Trấn Quốc Công, xem đi, bây giờ còn thành đầu têu của đám người đó! Trước kia đám này chẳng phải cứ xoay quanh Hà Lâm sao! Giờ thì gió đổi chiều rồi đấy!”
Tống Huệ khẽ lắc đầu: “Trấn Quốc Công kết thân với Từ gia, e cũng chỉ là để tự bảo toàn thôi.”
“Chứ còn gì nữa.”
Tô Nhiên cười khẩy: “Ta nghe tổ phụ ta nói, Trấn Quốc Công vốn định rút khỏi triều chính rồi, sau này cho dù vẫn treo cái tước vị đó thì cũng chỉ là phú quý hư danh, chẳng còn thực quyền.”
Rồi nàng lại liếc về phía đám Từ Lạc: “Đừng tưởng Từ Lạc giờ đắc ý, bao người nịnh nọt. Vài năm nữa, còn chẳng biết ra sao! Nhất là với cái tính tình kia, vào phủ Trấn Quốc Công, rồi sẽ ầm ĩ cho mà xem.”
Những lời của Tô Nhiên, thật ra cũng chẳng sai.
Mấy năm sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062890/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.