Tuy nhiên, Hoa Mộ Thanh chỉ hơi nhíu mày suy nghĩ một lát, rồi nói: “Cảnh Như Nguyệt?”
Thập Tam Công Chúa, Cảnh Như Nguyệt.
Hoa Mộ Thanh tổng cộng cũng chỉ mới nghe cái tên này vài lần từ miệng Lâm Tiêu, ngay cả Dao Cơ và các nha hoàn khác cũng chẳng mấy để ý tới người này.
Vậy mà nàng lại đoán trúng ngay! Ý cười trong mắt Mộ Dung Trần gần như tràn ra ngoài!
Hắn cười khẽ, khẽ cọ đầu mũi nàng, gật đầu: “Sao nàng đoán được vậy?”
Hoa Mộ Thanh lại khẽ bĩu môi: “Lâm Tiêu đã nhắc tới người này mấy lần rồi, chắc chắn là có chuyện.”
Mộ Dung Trần bật cười.
Nhưng rồi lại thấy Hoa Mộ Thanh thu lại ý cười, vẻ mặt hơi nghiêm túc, nàng nói: “Hơn nữa, có thể tiếp cận lão phu nhân, thử hỏi có ai là người đơn giản chứ?”
Lão phu nhân, Tô Mộ.
Nét cười trên mặt Mộ Dung Trần cũng dần phai đi.
Hoa Mộ Thanh liếc hắn, rồi đặt cuốn sổ trong tay xuống: “Lão phu nhân được an táng ở đâu? Ta nên cùng chàng đến viếng thăm.”
Nàng không nói, nhưng Mộ Dung Trần vốn cũng có ý đó.
Nhìn nàng dịu dàng nhìn mình như vậy, hắn biết nàng đang đau lòng vì mình.
Mộ Dung Trần mỉm cười, xoa nhẹ mái tóc nàng: “Ừ, mai chúng ta sẽ đi. Bà… và phụ thân ta được an táng cùng một nơi.”
Hoa Mộ Thanh khẽ mỉm cười, ngoan ngoãn để hắn xoa rối tóc mình: “Ừ, như vậy mới phải.”
Thấy nàng hiếm khi dịu dàng thế này, lòng Mộ Dung Trần càng trở nên mềm mại ngọt ngào, hắn cúi người định ôm nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062862/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.