Mộ Dung Trần lại ung dung chậm rãi nói: “Nhìn lại con xem, chân thì ngắn, tay thì nhỏ, rảnh rỗi lại nghịch ngợm.”
Thịnh Nhi mở to miệng, có chút sốt ruột: “Nhưng… nhưng con sẽ lớn lên mà! Chẳng lẽ phụ thân không thể thích con giống như mẫu thân sao?”
Không ngờ, Mộ Dung Trần lại buông thêm một câu: “Điều quan trọng nhất là, tiểu tử con, không có bản lĩnh thì thôi lại còn dám tranh mẫu thân với bổn vương! Mẫu thân con mới là người duy nhất mà bổn vương yêu thích trên đời này!”
Bị Mộ Dung Trần bất ngờ tỏ tình như vậy, Hoa Mộ Thanh thoáng ngẩn ra sau đó lập tức mặt đỏ bừng! Vừa thẹn vừa giận, nàng mắng khẽ: “Toàn nói năng bừa bãi!”
Mộ Dung Trần lại chẳng biết ngượng, khẽ cong môi, khóe mắt lười nhác mà tinh quái cười rất tự nhiên.
Thịnh Nhi đang há miệng, từ từ ngậm lại nhìn Hoa Mộ Thanh rồi lại nhìn Mộ Dung Trần, không biết đang nghĩ gì.
Hoa Mộ Thanh thấy vậy, vội cúi xuống dịu dàng dỗ dành: “Thịnh Nhi đừng nghe phụ thân con nói lung tung, thật ra phụ thân con thương con nhất đấy. Mấy tháng nay là do mẫu thân không khỏe, phụ thân con mới không ở bên con. Phụ thân ở ngoài kia lúc nào cũng lo cho con, mỗi ngày đều…”
Nói chưa dứt câu, Thịnh Nhi đột nhiên trong trẻo cất tiếng: “Phụ thân!”
Mộ Dung Trần nhướn mày: “Gì thế?”
Thịnh Nhi ngẩng đầu, gương mặt bánh bao phồng lên đầy quyết tâm, cố sức nói: “Con nhất định sẽ cố gắng, để người thích con!”
Hoa Mộ Thanh sững sờ, Mộ Dung Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062861/chuong-663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.