“Về sau có người đoán rằng, đứa trẻ mà Cảnh Chiêu Minh đưa đến trước mặt Đế Cực khi ấy, vốn không phải là hoàng nhi thứ sáu do Phương Sở Vinh sinh ra, mà người hoàng nhi thứ bảy – Cảnh Hạo Văn, do một thị thiếp khác sinh ra, mới thực sự là đích tử.”
Tô Nguyên Đức thở dài, khẽ lắc đầu: “Chỉ là, khi đó Tiên hoàng đã không còn tin tưởng người khác, vì Cảnh Chiêu Minh đích thân dùng mạng của nhi tử mình để đổi lấy lòng tin, nên Tiên hoàng càng thêm coi trọng hắn. Về sau Tiên hoàng dần mất ý thức, lệnh cho ta phò trợ Cảnh Chiêu Minh nhiếp chính, nhờ thế Cảnh Chiêu Minh mượn cơ hội, một lần quét sạch hết đám người đó.”
Sau đó, có lẽ chính là cuộc đấu tranh âm thầm giữa Đế Cực và Tô Nguyên Đức nhưng Tô Nguyên Đức không nói thêm.
Mộ Dung Trần nghĩ ngợi một lát, rồi hỏi: “Vậy Cảnh Hạo Văn thực sự là con do Phương Sở Vinh sinh ra sao?”
Không ngờ Tô Nguyên Đức lại lắc đầu: “Hẳn là không phải. Khi đó có người để xá-c minh đã tìm gặp bà đỡ đẻ trong cung, chính bà ấy xá-c nhận đứa trẻ bị dìm ch-ết thực sự là con của Phương Sở Vinh.”
“Theo lời bà đỡ kể lại, lần sinh nở ấy của Phương Sở Vinh vô cùng khó khăn. Sau đó, việc sinh nở về sau cũng sẽ cực kỳ gian nan, vì thế từ đó trở đi Phương Sở Vinh không còn sinh thêm được đứa con nào nữa.”
Nghe xong, ánh mắt Mộ Dung Trần dường như lóe lên điều gì đó, hắn hỏi: “Vậy chuyện Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062838/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.