Cảnh Hạo Văn khẽ xoay hạt tràng hạt trong tay, không biết đang nghĩ đến điều gì.
Hắn khẽ lẩm bẩm: “Tình cảm kiên định như vàng sao? Hừ, Mộ Dung Trần, xem ra ngươi cũng không phải loại vô kiên bất tồi như thiên hạ vẫn tưởng…”
Nói rồi, hắn gọi ra ngoài: “Cửu muội.”
Cảnh Như Lan đang đứng cạnh xe lập tức vén rèm lên: “Thất ca.”
Cảnh Hạo Văn mỉm cười: “Đem ả này xuống, đừng động đến nàng ta, bổn vương còn có sắp xếp khác.”
Cảnh Như Lan nhíu mày, còn Kiều Lan Nhi thì mơ hồ thở phào nhẹ nhõm.
Ngay sau đó, lại nghe Cảnh Hạo Văn dặn tiếp: “Đi tra hành tung của Hoa Mộ Thanh dạo gần đây cho ta.”
Cảnh Như Lan lập tức hỏi: “Thất ca, huynh muốn làm gì?”
Cảnh Hạo Văn cúi mắt nhìn chuỗi tràng hạt đáng giá ngàn vàng trong tay, khóe môi khẽ cong, chậm rãi nói: “Thử xem điểm yếu của Mộ Dung Trần rốt cuộc có gì thú vị.”
Giọng nói vẫn ôn hòa, êm ái nhưng không hiểu sao lại khiến người nghe sởn cả gai ốc, rợn lạnh sống lưng.
Kiều Lan Nhi giả vờ như không nghe thấy gì, ngoan ngoãn xuống xe.
Cảnh Như Lan trừng mắt nhìn nàng ta, leo lên xe, có chút không đồng tình, nói: “Thất ca, bây giờ ra tay với nàng ta chẳng phải quá sớm sao? Hơn nữa, cũng không cần huynh tự mình ra tay! Đế Cực chẳng phải đang định ban hôn cho Mộ Dung Trần với tiểu thư Phương gia kia sao?”
Vừa nói, nàng ta vừa quan sát sắc mặt Cảnh Hạo Văn, thấy hắn không có biểu cảm gì lúc này mới yên tâm, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062820/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.