Không ngờ, Cảnh Hạo Văn chỉ nắm tràng hạt trong tay, thong thả hỏi: “Ngươi dựa vào đâu mà khẳng định, Thần Vương lại để tâm đến tờ hôn ước đó đến vậy?”
Kiều Lan Nhi khựng lại, sau đó nói: “Ở trước mặt Hoa Mộ Thanh, hắn tỏ ra vô cùng thoải mái dường như hoàn toàn không để tờ hôn ước đó vào mắt. Chỉ có một khả năng duy nhất… đó là hắn cố ý che giấu bí mật mà năm xưa hắn đã vắt óc tính toán, không muốn bất kỳ ai phát hiện.”
Nàng lại một lần nữa dẫn sự chú ý của Cảnh Hạo Văn về chuyện cũ năm xưa.
Cảnh Như Lan rất ghét kiểu nói mập mờ úp mở để ra giá này của nàng ta, sắc mặt lập tức sa sầm, ánh mắt lóe lên sự tức giận.
Nhưng Cảnh Hạo Văn vẫn chỉ cười nhàn nhã, ánh mắt ấm áp như gió xuân nhìn Kiều Lan Nhi.
Nhìn đến mức trong lòng nàng run lên, không dám nhìn thẳng đành cúi gằm mặt xuống.
Hắn khẽ cười, xoay tràng hạt trong tay, lại hỏi: “Năm đó hắn có bí mật gì, đến mức hôm nay vẫn phải sợ hãi giấu giếm?”
Kiều Lan Nhi khẽ mừng rỡ, lập tức muốn mở miệng nhưng vừa bật ra một chữ, lại lúng túng nhìn về phía Cảnh Hạo Văn.
Sau đó, dưới ánh mắt sắc như d-ao của Cảnh Như Lan, nàng run rẩy quỳ rạp xuống đầu chạm đất, giọng run run: “Nô tỳ năm đó, phụ thân nô tỳ từng điều tra rất nhiều chuyện về Thần Vương, nên nội tình cụ thể, nô tỳ là người biết rõ nhất. Nô tỳ nguyện nói hết tất cả cho điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062819/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.