Mộ Dung Trần mỉm cười, lần này lại không vội nâng chén mà chỉ khẽ cười, có ý sâu xa nói: “Trước đây không biết Văn Vương lại là người phóng khoáng, thoải mái đến vậy.”
Cảnh Hạo Văn sững người, rồi khẽ đặt chén rư-ợu vừa nâng xuống bất đắc dĩ vỗ nhẹ lên đôi chân không thể cử động của mình, mỉm cười lắc đầu: “Hôm nay là ta uống nhiều nên mới có chút thất lễ, cũng bởi biết điện hạ yêu rư-ợu, lại hiếm khi được vui, nên mới buông thả một chút.”
Tô Tú Phong cũng cười nói thêm bên cạnh: “Điện hạ, Văn Vương gia vốn rất yêu rư-ợu, hiếm khi gặp được người hợp ý, nên mới vui mừng như vậy…”
Cảnh Hạo Văn liếc mắt trách móc Tô Tú Phong, tỏ vẻ không hài lòng vì hắn xen lời không đúng lúc, rồi lại quay sang Mộ Dung Trần cười: “Ngài cũng thấy rồi, vì đôi chân này mà ta ít khi đi lại. Thật ra ta đã muốn tìm cơ hội gặp ngài từ lâu. Mấy vò Trúc Diệp Thanh đó, phủ ta vẫn còn cất giữ không ít. Trong lòng, ta đã sớm xem ngài là tri kỷ. Vừa rồi nếu có gì mạo phạm, mong điện hạ đừng để bụng.”
Nói xong, hắn lại nâng chén: “Như vậy đi, thất lễ vừa rồi ta tự phạt ba chén.”
Chưa kịp để Mộ Dung Trần đáp lời, hắn đã ngửa cổ uống cạn chén rư-ợu, rồi lại định rót thêm Tô Tú Phong bên cạnh rốt cuộc không nhịn được bước lên khuyên nhủ: “Vương gia, ngài uống đủ rồi, uống thêm nữa e rằng sẽ say mất.”
Nhưng Cảnh Hạo Văn chỉ cười xua tay: “Không sao, hiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062806/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.