Mộ Dung Trần hài lòng gật đầu: “Vậy thì quay về phủ thân vương. Quỷ Tam, đi đón Thịnh Nhi. Quỷ Ngũ, bảo Lâm Tiêu thu dọn cho gọn. Quỷ Lục, bảo người khác chuẩn bị, người cần mang theo đều mang về hết.”
Quỷ Nhị thấy không giao việc cho mình, liền hỏi: “Điện hạ, chúng ta cứ thế trở về phủ thân vương sao? Không cần né tránh giám sát của Đế Cực nữa ạ?”
Mộ Dung Trần cười giễu: “Từ nay về sau, mấy thứ chướng mắt đó tới một tên gi-ết một tên, tới hai tên gi-ết cả hai. Không cần kiêng dè, gi-ết xong thì đem xá-c đến đặt trước Long Uyên Cung của lão già đó.”
Quỷ Nhị khẽ run lên, có chút không hiểu vì sao Mộ Dung Trần bỗng nhiên lại quyết định không ẩn nhẫn nữa mà công khai ra tay.
Nhưng thế này mới đúng với tính cách kiêu ngạo phóng túng, ngang tàng bất kham của Mộ Dung Trần! Người khác lấy giáo mác đâ-m ta, ta trả lại bằng vàng đập thẳng mặt.
Thật sảng khoái!
Sau khi kinh ngạc, Quỷ Nhị cười, xoa tay, trên người lộ ra khí thế “muốn làm một trận lớn”.
Đám người như họ không sợ ch-ết, chỉ sợ phải sống ẩn nhẫn.
Bị đè nén quá lâu, giờ cuối cùng cũng có thể xông pha một phen!
Vừa định mở miệng, lại nghe Mộ Dung Trần nói: “Ngươi vào cung, truyền lời cho người ở Kim Phượng Cung, nói ba ngày nữa sứ thần người Khương sẽ tới triều kiến, trong lúc đó sẽ nhắc đến khúc nhạc kinh diễm năm xưa của Hoàng Hậu, bảo bà ta chuẩn bị cho tốt.”
Nét cười trên mặt Quỷ Nhị biến mất:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062768/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.