Phúc Tử nhìn thấy Tố Cẩm, sống mũi cũng cay xè, vội nói: “Thiếu gia, đây là Tố Cẩm cô cô đấy.”
Tố Cẩm tha thiết nhìn Thịnh Nhi, trong lòng càng thấy rõ hình bóng Hoàng Hậu năm nào qua khuôn mặt đứa trẻ.
Có lẽ vì ánh mắt nàng quá đỗi dịu dàng, cũng có lẽ là do hồi bé từng được bế bồng thân thiết, Thịnh Nhi lại không phản kháng khi Tố Cẩm tiến lại gần.
Cậu bé mím môi, hỏi: “Tố Cẩm cô cô, mẫu thân con đâu rồi ạ?”
Tố Cẩm nghẹn lời, vội lau nước mắt, đáp: “Vương gia đang chữa thương cho tiểu thư, người đừng lo, Vương gia nhất định sẽ chăm sóc tốt cho người.”
Thịnh Nhi nghiêng đầu: “Vương gia là ai ạ?”
Tố Cẩm nhất thời không biết trả lời thế nào, mấy Quỷ Vệ bên cạnh cũng đều đưa mắt nhìn nhau.
Không ngờ, Xuân Hà ở bên lại nhẹ giọng nói: “Thiếu gia, Vương gia… chính là phụ thân của người đó.”
“!!!”
Mấy Quỷ Vệ đồng loạt há hốc mồm.
Phúc Tử thì lại điềm nhiên gật đầu phụ họa: “Đúng vậy, chính là người mà tiểu thư hay kể với thiếu gia, phụ thân của người.”
Thịnh Nhi tròn xoe mắt, kích động hẳn lên: “Thật sao ạ? Phụ thân con đang ở đây thật sao?”
“Thật đấy.” — Xuân Hà mỉm cười.
“Con muốn gặp phụ thân! Mau đưa con đi gặp phụ thân đi, cô cô!”
Mấy "cô cô" đều đồng loạt nhìn cậu.
Xuân Hà lại mỉm cười nhẹ nhàng: “Tiểu thư đang bị thương, Vương gia đang chăm sóc người, thiếu gia có thể đợi một lát được không?”
Thịnh Nhi vừa nãy chưa nghe rõ lời Tố Cẩm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061969/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.