Quỷ Ngũ khoanh tay đứng trong sân, thì thầm với Quỷ Lục bên cạnh: “Ta nói này, cái gã kia sớm muộn gì cũng ch-ết vì cái miệng của mình! Hai năm nay, có mấy lần ta đã muốn khâu luôn cái mồm hắn lại cho rồi! Đúng là phiền ch-ết đi được!”
Quỷ Lục liếc nhìn y một cái. Hai năm không gặp, tên này chẳng thay đổi mấy.
Chắc do sống thoải mái ở Dược Vương Cốc, ngay cả khí sắc cũng tốt lên không ít.
Khuôn mặt tròn trĩnh như búp bê, nhìn vào là muốn nhéo một cái.
Quỷ Ngũ thấy hắn nhìn mình, cười hề hề rồi hỏi: “Ở Long Đô các người sống có ổn không? Nào kể đi, lần này tiểu thư lại bị dính chuyện gì nữa vậy?”
Quỷ Lục thở dài, kéo hắn sang một bên để nói chuyện.
Còn ở cửa phòng, Tố Cẩm đứng đó, mãi vẫn chưa dám bước vào.
Năm xưa, thật ra nàng cũng chưa từng dám xá-c nhận Hoa Mộ Thanh chính là vị Hoàng Hậu cao cao tại thượng trong lòng mình.
Thế nhưng khi nàng nói ra những lời đó, Hoa Mộ Thanh không hề phủ nhận.
Lúc ấy nàng liền biết, ông trời vẫn còn có mắt!
Nương nương của nàng... thật sự đã trở lại!
Nàng từng nghĩ, cuộc gặp mặt khi đó là lời từ biệt sau cùng trước cái ch-ết, không ngờ khi tỉnh lại mình vẫn còn sống.
Hơn hai năm qua, nàng vừa chịu đựng độc trùng, vừa cắn răng nhẫn nhịn nỗi đau trong lòng.
Không giây phút nào không mong có thể trở về bên cạnh Hoa Mộ Thanh.
Nhưng đến giờ, chỉ còn cách vài bước chân, nàng lại không dám tiến thêm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061968/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.