Nàng lập tức siết chặt cổ Bàng Thái thêm lần nữa, ngang nhiên nhìn chằm chằm vào Cảnh Như Thủy: “Công Chúa điện hạ không ngờ ta còn giữ lại thủ đoạn riêng à? Vậy thì phải làm sao đây? Nếu đám tử sĩ kia còn dám xông lên, ta e rằng không nhịn nổi... sẽ gi-ết sạch bọn chúng mất!”
Thực ra, thứ nàng dùng chỉ là mê dược.
Nhưng Cảnh Như Thủy lại không dám liều lĩnh để người tiến lên nữa.
Đám tử sĩ này là tâm huyết nàng ta dày công bồi dưỡng, nào dễ thay thế.
Cảnh Như Thủy cau mày, ánh mắt càng thêm giận dữ, gắt gao nhìn chằm chằm Hoa Mộ Thanh.
Một lúc sau, nàng ta đột nhiên bật cười lạnh: “Quả nhiên là nhân vật từng khiến triều đình Đại Lý đảo điên. Ngay cả trong hoàn cảnh hiểm nghèo như thế này mà vẫn có thể ép bổn cung không dám manh động. Hừ!”
Hoa Mộ Thanh tựa vào Bàng Thái, nhàn nhạt mỉm cười: “Đa tạ Công Chúa quá khen.”
Dáng vẻ này, quả thực giống hệt Mộ Dung Trần – kẻ luôn làm theo ý mình, khiến người ta vừa muốn bóp ch-ết lại vừa bất lực không thể làm gì.
Cảnh Như Thủy siết chặt tay, vốn định trực tiếp đ-ánh gãy chân nàng rồi bắt về, nhưng lúc này lại không dám tùy tiện hành động.
Ai mà ngờ, nàng rõ ràng chỉ có một thân một mình, lại dám đơn thương độc mã đối mặt bao nhiêu tử sĩ, mà vẫn có thể xoay chuyển cục diện, lật thế cờ, nắm quyền chủ động.
Lúc này, một ma ma quản sự tiến đến gần, thấp giọng nói: “Công Chúa điện hạ, chưa rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061966/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.