Không ngờ, Bàng Thái lại lắc đầu: “Ta không quyết định được, nhưng ta sẽ giúp người truyền lời với Lục Công Chúa. Giờ người là cao thủ nội gia, từng ấy tử sĩ cũng không dễ gì bắt được nên chẳng ai dám tùy tiện cởi trói cho người cả.”
Quả nhiên là người từng dấy lên phong ba ngay dưới mí mắt của Mộ Dung Trần, một chút cũng không thể qua mặt. Cẩn trọng đến mức không để lộ bất kỳ sơ hở nào, khiến người ta không biết phải ra tay từ đâu.
Hoa Mộ Thanh nhíu mày, vẻ mặt như đang kìm nén tức giận: “Vậy thì mau đi đi!”
Bàng Thái khẽ cười, không nhúc nhích lại hỏi một câu: “Nương nương, Hắc Giáp Quân năm xưa oanh tạc Đại Lý, có liên quan gì đến người không?”
Hoa Mộ Thanh giấu tay ra sau, ngón tay hơi động vẫn lạnh lùng nhìn hắn: “Nếu ta có bản lĩnh ấy, thì giờ đã quét sạch Long quốc rồi!”
Bàng Thái nhìn chằm chằm nàng, một lúc sau mới khẽ cười nghiêng mắt đi nơi khác: “Trước kia thật không nhìn ra, thì ra nương nương lại có bản lĩnh đến thế.”
Hoa Mộ Thanh hờ hững cười khẩy: “Những điều ngươi không biết còn nhiều lắm. Mau đi tìm Cảnh Như Thủy, nói ta muốn gặp ả!”
Thấy nàng dù đang trong tình thế như vậy vẫn cao ngạo kiêu hãnh không chút khuất phục Bàng Thái không rõ nàng thật sự không sợ hay chỉ đang tỏ ra cứng cỏi.
Hắn mỉm cười, xoay người: “Được rồi, ta đi truyền lời cho nương nương…”
Không ngờ, hắn vừa xoay người thì Hoa Mộ Thanh vốn đang dựa vào vách tường, bỗng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061965/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.