Lục Kiều còn chưa kịp phản ứng, thì Hoa Mộ Thanh đã nhanh tay đỡ lấy Cảnh Như Vân một cách vững vàng!
Cảnh Như Vân còn chưa kịp nhận ra hành động nhanh nhẹn của nàng, chỉ tức giận quát lớn định chạy về phía sân viện: “Chuyện gì xảy ra vậy! Hòa Nhi sao lại rơi xuống nước? Đám hạ nhân hầu hạ đi đâu hết rồi!”
Nàng hành động bất tiện, vừa quát lên một tiếng lập tức có thị vệ từ ngoài viện lao vào, bế nàng lên, chạy thẳng về phía mà người hầu vừa chỉ!
Hoa Mộ Thanh cau mày, nhanh chóng theo sát phía sau.
Chỉ nghe thấy ma ma kia vừa chạy vừa thở hổn hển nói: “Bọn nô tỳ trước đó cũng không phát hiện ra, là… là tiểu công tử phát hiện trước ạ…”
Tiểu công tử? Thịnh Nhi sao? Trong lòng Hoa Mộ Thanh khẽ siết lại, bước chân càng lúc càng nhanh.
Chỉ trong thời gian uống một ngụm trà, thị vệ chạy nhanh đã bế Cảnh Như Vân đến khu thủy đình trong vườn nước phía sau sân.
Trên bãi cỏ bên cạnh hồ nước, một đám người đang vây quanh, tay chân luống cuống không biết làm gì.
Từ xa đã nghe thấy giọng Thịnh Nhi trong trẻo nhưng gấp gáp vang lên: “Các người còn đứng ngây ra đó làm gì! Mau đi gọi mẫu thân của ta đến! Mẫu thân có thể cứu người!”
Một ma ma lớn tuổi khóc lóc nói: “Đại Quận Chúa rơi xuống nước, đã không còn hơi thở rồi, làm sao mà cứu nữa chứ? Tiểu công tử, xin đừng nói linh tinh…”
“Ngươi câm miệng! Ai nói Hòa Nhi của bổn cung không còn hơi thở! Bổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061647/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.