Hoa Mộ Thanh thấy Tống Huệ và Ngô Trân đều quay sang nhìn mình, liền lắc đầu bật cười: “Đã biết nàng ta định giăng bẫy ta, sao các người không cản lại một chút?”
Tống Huệ khẽ cười, còn Ngô Trân thì có hơi ngượng, nói: “Huệ Nhi bảo rằng, tỷ thương Thịnh Nhi lắm, nên phải để nàng trút được cơn giận này mới thôi.”
Hoa Mộ Thanh mỉm cười nhìn Tống Huệ. Tống Huệ lại hỏi tiếp: “Thật sự là nàng ta chẳng làm gì sao? Nghe không giống phong cách của nàng ta chút nào!”
“Đúng thế!”
Tô Nhiên chen vào không hề khách khí: “Ả bạch liên hoa đó giỏi nhất là giả bộ thanh cao, nhưng trong lòng thì thối nát như bùn lầy. Nhất định là có giở trò, chỉ là bị biểu tiểu thư nhà chúng ta nhìn thấu, chưa kịp thành công thôi!”
Hoa Mộ Thanh bật cười, đưa mắt nhìn mấy người bạn trước mặt rồi khẽ suy nghĩ, lùi lại vài bước để giữ khoảng cách với đám đông phía trước.
Chờ cho mọi người đi xa một chút, nàng mới từ tốn hạ giọng kể lại chuyện lúc nãy trong phòng thay đồ, khi tình cờ gặp Diệp Chiêu.
Ngô Trân nghe xong liền sa sầm mặt mày.
Tô Nhiên thì lập tức xắn tay áo, tức tối muốn đuổi theo Hà Lâm mà tát cho nàng ta hai cái tơi bời, vừa đi vừa chửi rủa: “Đồ hèn hạ mất dạy! Dám dùng thủ đoạn bẩn thỉu thế này à? Muốn huỷ hoại ai đây? Hả? Là danh tiếng của phủ Đề Đốc Cửu Môn với Bá tước Gia Luân sao? Hay là muốn đẩy Huệ Nhi với Thanh tỷ vào chỗ ch-ết? Buông ta ra!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061617/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.