Thanh Hoàng khựng lại một chút, sau đó cũng mừng rỡ, trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ, gật đầu: "Vậy... để ta đi sắp xếp nhé?"
"Ừ, cứ làm theo kế hoạch."
"Được, người tự cẩn thận đấy."
Thanh Hoàng suy nghĩ một chút, rồi nói tiếp: "Nếu tên khốn đó dám động vào người, người chỉ cần hét lên một tiếng, ta đã để ám vệ ở lại bên cạnh người. Chỉ cần người mở miệng, lập tức có thể ché-m phăng cái thứ phế vật đó thành mảnh vụn."
"Ha."
Hoa Mộ Thanh mỉm cười gật đầu: "Được."
Lúc này Thanh Hoàng mới tung mình rời khỏi điện, thân ảnh nhanh chóng biến mất.
Hoa Mộ Thanh bước đến cửa chính của đại điện, ngẩng đầu lần nữa nhìn lên bầu trời u ám nặng trĩu mây đen.
Sắp có tuyết lớn rồi.
Không biết... Mộ Dung Trần, hiện đang ở đâu?
__
Đoàn người của Cửu Thiên Tuế từ Tô Châu ngược về phía Bắc, cách kinh thành còn hai ngày đường. Hôm đó lại đúng dịp tuyết rơi, khiến tốc độ hành quân chậm chạp.
Mộ Dung Trần ngồi trong xe ngựa, trên tay lật giở một quyển sách đã ngả vàng đến mức gần như mục nát.
Trên trang sách, đầy những dòng chữ phức tạp như hoa văn.
Hắn không hiểu được nội dung nhưng nhớ rõ ràng kết cấu của loại chữ này hoàn toàn giống hệt với những ký tự trên lưng của Hoa Mộ Thanh! Chính là bản gốc thực sự của Tứ Phương Chiến!
Người từng dịch Tứ Phương Chiến từ cổ văn Lan Nguyệt tại thành Tô Châu năm xưa đã sớm qua đời. Hậu nhân của ông chỉ tưởng đây là một cuốn du ký ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061569/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.