Mộ Dung Trần cảm thấy vừa buồn cười vừa bất ngờ, đồ Đỗ Thiếu Lăng tặng cho nàng, nàng lại đem đi biếu hắn, nha đầu này đúng là chán sống rồi.
Không ngờ vừa cúi đầu nhìn, hắn lại sững người.
Đó là một chuỗi vòng tay kết bằng hạt đậu đỏ.
Chiếc vòng nhìn thì đơn sơ, nhưng lại được điểm xuyết bằng những viên ngọc tùng thạch đỏ tuyệt phẩm, loại đá quý hiếm khó tìm đến mức tiền bạc cũng chẳng thể mua được. Chính điều đó khiến cho chiếc vòng tay tưởng chừng bình thường này bỗng trở nên vô giá.
Thần sắc Mộ Dung Trần thoáng biến đổi, bởi vì hắn biết rõ lai lịch của món đồ này.
Đây chính là… món trang sức do Tống Vân Lan tự tay làm ra.
Năm đó...
Khi nàng mới vào cung, những lúc nhàn rỗi buồn chán, nàng đã làm ra chiếc vòng này để tự mình đeo chơi.
Không ngờ về sau, Đỗ Thiếu Lăng lần lượt nạp thêm vài phi tử mới, khiến nàng tức giận mà vứt chiếc vòng sang một bên.
Mộ Dung Trần chỉ từng thấy nàng đeo nó một lần duy nhất.
Cổ tay nàng khi đó không trắng trẻo mềm mại gì, lại đeo chiếc vòng đậu đỏ này, trông vừa buồn cười vừa thương cảm.
Nhưng giờ đây, chủ nhân của chiếc vòng đã không còn trên đời.
Vật còn mà người đã khuất.
Vậy mà chiếc vòng đậu đỏ này lại bị Đỗ Thiếu Lăng đem tặng cho người nữ nhân khác để lấy lòng.
Ánh mắt Mộ Dung Trần lạnh đi vài phần.
Hắn vừa định từ chối, thì đã nghe Hoa Mộ Thanh mỉm cười khẽ, giọng nũng nịu mà đáng yêu nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057805/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.