Hoa Mộ Thanh lập tức nghiêm mặt lắc đầu: “Tuyệt đối không thể! Ta sao có thể để hắn hôn được chứ! Vừa rồi rõ ràng ta định đẩy hắn ra, chỉ là... điện hạ đến không đúng lúc!”
Mộ Dung Trần lại không tin, lạnh lùng nói: “Bổn Đốc nhìn thấy rõ ràng nàng đã xuân tâm rục rịch, chẳng khác nào muốn nhào vào lòng hắn, c** s*ch y phục mà dâng lên cho người ta.”
Tên này mà phát điên thì lời nói cứ như dao, đâ-m thẳng vào tim, khiến người ta nghẹn họng không thở nổi.
Hoa Mộ Thanh lần này cũng chẳng buồn giải thích nữa, trừng mắt nói to: “Chàng đã không tin thì ta cũng chẳng cần nói! Đúng! Vừa rồi ta chính là muốn để hắn hôn ta đấy! Thì sao? Dù sao hắn cũng là nam nhân, lại còn là hoàng đế! Hắn hôn ta thì ta còn lời... á! Mộ Dung Trần, chàng làm gì vậy?!”
Còn chưa nói xong, Mộ Dung Trần đã nhào tới, đè nàng xuống giường.
Hai tay hắn chống hai bên đầu nàng, giam nàng dưới thân không lối thoát.
Hoa Mộ Thanh trừng mắt giận dữ: “Chàng lại phát điên gì nữa! Buông ra! Giải thích kiểu gì chàng cũng không nghe! Ta không thèm nói nữa! Tránh ra!”
Mộ Dung Trần khẽ nhếch môi, cười lạnh lẽo: “Nam nhân? Hoàng đế? Thì sao? Chẳng lẽ nàng còn biết hầu hạ nam nhân như thế nào à?”
“Ta không biết! Nhưng chàng biết chắc?! Tránh ra cho ta!... Ưm!”
Mấy câu phẫn nộ vừa bật ra khỏi miệng, lập tức bị hắn cư-ớp mất bằng một nụ hôn mạnh mẽ.
Tên này đúng là điên thật rồi!
Hoa Mộ Thanh vùng vẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057765/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.