Đỗ Thiếu Lăng sớm đã nhìn thấu lòng dạ của nữ nhân, kể cả Tống Vân Lan năm xưa – người đã nhẫn nhịn đến tột cùng.
Khi ấy, hắn chỉ mong nàng có thể nói một câu, chỉ một câu thôi: “Đừng thân cận với Hoa Tưởng Dung nữa, ta thấy lòng mình chẳng yên.”
Chỉ cần như vậy, chỉ một câu như thế thôi…
Hắn nhất định sẽ không chút do dự mà phế bỏ Hoa Tưởng Dung.
Thế nhưng, nàng lại không nói. Nàng nhất định không chịu nói.
Nàng chịu đựng mọi giày vò, hao mòn cả tuổi thanh xuân.
Cuối cùng, từ Phượng Loan Đài – nơi lộng lẫy kiều diễm nhất hoàng cung nhưng cũng lạnh lẽo nhất, nàng nhảy xuống, mà vẫn không nói ra!
Thế nhưng thiếu nữ trước mắt lại thản nhiên thừa nhận trước mặt hắn: Nàng oán trách hắn, nàng ghen tị.
Đỗ Thiếu Lăng khẽ cười, ánh mắt càng thêm thâm sâu: “Thanh Nhi trách trẫm quá thân cận với Hoàng Quý phi sao?”
Nước mắt của Hoa Mộ Thanh bỗng chốc lăn dài trên má, nàng chỉ cắn môi, khẽ gật đầu thì thào đáp một tiếng: “Ừm.”
“Vậy nên, nàng mới cố ý gài bẫy Bạch Lộ?” - Đỗ Thiếu Lăng lại hỏi.
Trong lòng Hoa Mộ Thanh lạnh lùng cười, hỏi vậy chẳng phải đã rõ ràng rồi sao? Nàng lại gật đầu, thản nhiên nói: “Vâng, ta muốn để Hoàng Quý phi bị Bạch Lộ quấn lấy, không còn thời gian hầu hạ Hoàng Thượng…”
Những lời phía sau, lại thật khó mở miệng.
Đỗ Thiếu Lăng bật cười khe khẽ: “Để rồi trẫm có thể dành thời gian bên nàng nhiều hơn?”
Hoa Mộ Thanh lập tức đỏ bừng mặt, cắn chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057764/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.