Bạch Lộ quỳ trước cửa Du Nhiên Cung, hai má đầy vết má-u do bị tát, trông vô cùng thê thảm và đáng thương.
Thế nhưng, nếu là người quen thi hành cung quy lâu năm sẽ hiểu rằng, những vết thương ấy tuy nhìn đáng sợ, nhưng thực chất không tổn thương gì đến bên trong.
Chỉ là Bạch Lộ cố tình tỏ ra như thể mình đã chịu hình phạt vô cùng nghiêm khắc, toàn thân run rẩy, nước mắt rơi như mưa.
Trước cửa Du Nhiên Cung, nàng ta vừa khóc vừa kêu gào: “Mộ Bảo Lâm, là lỗi của nô tỳ! Nô tỳ không nên vượt quyền, tự ý lấy danh nghĩa của Quý phi nương nương để trách phạt người! Người là tiểu chủ, nô tỳ chỉ là nô tài, hành động như vậy thật sự đáng ch-ết! Nương nương đã trừng phạt nô tỳ rồi, sai nô tỳ đến nhận lỗi với người, tiểu chủ, tiểu chủ, Mộ Bảo Lâm, người hãy ra gặp nô tỳ đi… hu hu hu…”
Rõ ràng là đang cầu xin tha thứ, nhưng từng lời lại như ngầm tố cáo rằng Hoa Mộ Thanh không chỉ thất lễ với Quý phi trong cung, mà còn là người hẹp hòi, chấp nhặt kẻ dưới.
Phúc Tử đứng ở cửa chính, tức đến mức suýt nữa muốn lao xuống bậc thềm xé toạc miệng Bạch Lộ.
Những cung nữ và thái giám khác thì ai nấy đều đứng yên trong sân, tỏ vẻ ngoan ngoãn, nhưng rõ ràng ánh mắt bọn họ liên tục đảo quanh. Ai cũng cảm thấy Hoa Mộ Thanh đã đắc tội với Thái Hậu, lại chọc giận cả Quý phi, lại không thấy có dấu hiệu nào được thị tẩm, e rằng từ nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057723/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.