Vừa thấy lời mình nói khiến Hoa Tưởng Dung xúc động, Vương San Nhi liền vội vàng nói tiếp: “Bẩm nương nương, xin người đừng đau lòng. Hoa Mộ Thanh dám bước chân vào cung, thì nơi này chẳng phải cũng do một lời của nương nương là quyết định sao? Người cứ việc trừng trị nàng ta, coi như báo thù thay cho muội muội của người cũng được.”
Mắt Hoa Tưởng Dung hoe đỏ, liếc nhìn Vương San Nhi một cái.
Ánh mắt ấy dường như ngấn lệ vì tủi thân, nhưng trong khoảnh khắc lại ánh lên một tia sắc lạnh khiến Vương San Nhi sững người.
Lúc nhìn lại, chỉ thấy Hoa Tưởng Dung đã khẽ dùng khăn lau khóe mắt.
Vương San Nhi khựng lại một chút, chỉ nghĩ bản thân nhìn nhầm.
Chợt nghe Hoa Tưởng Dung nghẹn ngào nói: “Ta đã gả cho Hoàng Thượng thì tất nhiên là người của Hoàng Thượng rồi. Nay Hoa Mộ Thanh lại trở thành muội muội của Cửu Thiên Tuế, thì cũng chẳng còn liên quan gì đến nhà mẹ đẻ nữa. Ta sao có thể vì chuyện nhà mẹ đẻ mà đi gây rắc rối với muội muội của Cửu Thiên Tuế? Chỉ tiếc là đệ muội ta, mẫu thân ta, cuối cùng cũng chỉ có thể ôm nỗi oan khuất mà chẳng ai đứng ra đòi lại công bằng cho họ...”
Nghe đến đây, Vương San Nhi lập tức hiểu Hoa Tưởng Dung trong lòng cũng có ý muốn trừng phạt Hoa Mộ Thanh, chỉ là thân phận khó xử nên không tiện ra mặt.
Nàng ta liền tiếp lời: “Đúng vậy! Hoa Mộ Thanh là kẻ tâm cơ thâm sâu, độc ác tàn nhẫn, ngoài mặt lại giả vờ vô tội! Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057722/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.