Nàng bất chợt ngẩng đầu lên, hít vào một hơi thật sâu và dồn dập, con ngươi đột ngột co lại như yêu mị, sau đó mí mắt khẽ rũ xuống, rồi ngã vật ra giường.
Bàn tay đang chống má của Mộ Dung Trần lập tức đưa ra, đỡ lấy khuôn mặt nàng đang lao thẳng vào chiếc giường cứng.
Sau đó hắn liền đứng dậy, xoay người nàng lại.
Trước mắt hắn là làn da trắng muốt không tì vết của tiểu cô nương, một khoảng lớn phơi bày trước mặt mà chẳng có lấy chút che chắn.
Chiếc yếm màu xanh lá cây phủ trên người nàng, theo Mộ Dung Trần thấy chẳng che chắn được gì cả, trái lại càng khiến người ta cảm thấy như lộ nhiều hơn che. Trên yếm thêu một đóa thanh liên đang trồi khỏi mặt nước.
Hắn bật cười khẽ: “Liên hoa à? Nha đầu này, nếu ngươi là đóa sen, thì cũng là huyết liên độc nhất vô nhị trên thế gian, đâu phải loại tầm thường kia có thể sánh được.”
Nói rồi hắn khẽ véo cằm nàng một cái: “Thứ nhỏ bé giỏi giả bộ.”
Sau đó buông tay, tiện tay kéo một chiếc trường bào màu đỏ sẫm của mình từ giá áo phủ lên cơ thể mềm mại trắng nõn đầy mê hoặc kia.
Tiếp đó, hắn bước đến bên cửa sổ, gõ nhẹ vào khung gỗ.
Một bóng đen lặng lẽ đáp xuống.
Quỷ Lục tươi cười đưa lên một chiếc bình sứ trắng: “Chủ tử, vừa mới lấy về từ trong cung.”
“Ừm.”
Mộ Dung Trần nhận lấy, xoay người.
Quỷ Lục nhướn mắt định liếc vào bên trong, kết quả—
“Rầm!”
Cửa sổ bất ngờ bị đập sập lại ngay trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057636/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.