Hoa Mộ Thanh khẽ thở ra một hơi — hừ, thật là một người khó chiều. Cuối cùng cũng khiến tâm trạng hắn dịu đi một chút, nếu không thì không biết còn bị hà-nh h-ạ kiểu gì nữa.
Nàng mỉm cười, lại nhìn về phía chiếc giá sách lớn đặt trong phòng. Tưởng rằng trên đó sẽ toàn là sách trị quốc an bang, hoặc tấu chương, tấu sớ gì đó.
Không ngờ, khi lại gần xem thì thấy đầy những cuốn du ký, dã sử, thậm chí còn có cả mấy quyển truyện yêu ma quỷ quái thú vị, và cả loại thoại bản mà trước đây nàng cực kỳ yêu thích!
Rất nhiều cuốn, dường như là những thứ nàng từng đọc qua.
Nàng bật cười, không nhịn được, đưa tay rút một cuốn ra, lật mở xem thử.
Sau đó lại mỉm cười lắc đầu, tiếp tục lật giở từng trang.
Mộ Dung Trần đứng bên cạnh nhìn nàng, chợt như trông thấy nữ nhân ấy — đứng giữa giá sách trong ngự thư phòng.
Ánh nắng từ cửa sổ rọi vào, từng tia sáng xen kẽ bụi lơ lửng trong không khí chiếu lên gương mặt nàng, yên bình mà ấm áp.
Hắn đứng ở bên này giá sách, nhìn nàng ở phía bên kia, cúi đầu chăm chú lật giở từng trang sách với vẻ mặt dịu dàng.
Lúc thì nhíu mày, lúc lại vui mừng, có khi đượm buồn, lúc lại trầm ngâm cảm khái.
Nàng đọc sách, còn hắn thì ngắm nàng.
Đó là khoảng thời gian hắn yêu thích nhất.
Vì vậy, hắn lặng lẽ mua lại hoặc sao chép tất cả những cuốn sách nàng từng đọc, từng quyển một rồi đặt lên giá sách của riêng mình.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057635/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.