Mộ Dung Trần đang nhắm mắt bỗng chậm rãi mở ra.
Trước mắt hắn là thiếu nữ kia, vẻ mặt đầy vui mừng, miệng luyên thuyên không ngừng. Dáng vẻ, thần thái, ánh mắt ấy, hoàn toàn không có chút giả tạo nào.
Nhưng trong đó, lại ẩn chứa cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ, khiến hắn không thể nhìn thấu.
Ánh mắt hắn thoáng tối đi, rồi lại nhắm mắt, xoay người một cái.
Tiếng nói không ngừng của Hoa Mộ Thanh lập tức ngưng bặt.
Nàng gần như cứng người, cúi đầu nhìn Mộ Dung Trần đang tựa đầu vào thắt lưng mình.
Chiếc xe ngựa vốn đã nhỏ hẹp, thân hình cao lớn, đôi chân dài của Mộ Dung Trần vừa bước vào đã chiếm gần hết chỗ.
Hoa Mộ Thanh giờ chỉ có thể co rúm trong một góc.
Ai ngờ người này lại vô tư chiếm trọn không gian, thậm chí còn đặt tay lên chân nàng!
Một cơn tê rần chạy dọc sống lưng nàng, nhìn Mộ Dung Trần dường như thật sự say rồi ngủ thiếp đi.
Nàng cắn môi, vươn tay chọc nhẹ vào mặt hắn.
Làn da mịn màng như ngọc khiến nàng khẽ giật mình.
Tự dưng, lòng nghịch ngợm nổi lên.
Nghĩ đến kiếp trước kiếp này, bản thân từng chịu bao nhiêu uất ức trước mặt người này, chi bằng… nhân lúc hắn ngủ, đùa giỡn một chút cho hả giận!
Thế là nàng nở nụ cười tinh quái.
Lại chọc chọc vào gò má như phấn kia.
Không có phản ứng.
Hừ!
Lén nhéo nhẹ vành tai hắn.
Chậc! Sao tai cũng đẹp thế này!
Tiếp tục chọc vào chiếc cằm với đường nét hoàn hảo kia.
Ơ? Thái giám có yết hầu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057555/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.