Tề Nhạc Nhân quay trở lại trung tâm điện phủ một lần nữa, bước lên những bậc thang bằng đá, cậu bỗng nhiên không thấy chị em nhà Elle luôn ở trong điện phủ đâu nữa.
“Elle, Elsa ? Các bạn ở nơi nào?” Tề Nhạc Nhân kỳ quái gọi một tiếng, điện phủ trống rỗng quẩn quanh câu hỏi của cậu, nhưng không có người trả lời.
Trong không gian sâu thẳm lạnh lẽo, sự lạnh lẽo cổ xưa và bất an đan xen, thoát khỏi sự sợ hãi.
Tề Nhạc Nhân đi về phía trước, luôn đi đến vách đá trước, có hơn hai lời nhắc nhở, điều đó có nghĩa là lại một phù thủy đã bị giết.
【Chúng tôi đã từng ở bên bạn, và bạn cũng đã ở bên chúng tôi. 】
【Các người đuổi theo tôi, giết tôi ở đây. Bây giờ, tôi muốn đuổi theo các người đến chỗ này và giết các người. 】
Tề Nhạc Nhân đọc ra lời nhắc nhở sau khi phù thủy chết, cậu phải cẩn thận suy ngẫm nó một phen.
Đây chỉ là một lời nguyền? Tất nhiên không chỉ có vậy.
Bên ngoài đại sảnh có tiếng bước chân rất nhanh, Tề Nhạc Nhân lo lắng quay đầu nhìn về phía cửa, một con chim đen lớn bay tới dừng ở trên vai cậu, Ninh Chu và Isabelle xuất hiện ở cửa. Đôi mắt lạnh lùng của Ninh Chu khẽ khẽ động, dường như cô thở phào nhẹ nhõm.
“Cậu không có việc gì chứ?” Tề Nhạc Nhân chạy qua nhanh chóng, phát hiện cánh tay Ninh Chu đang quấn băng, trên mặt vải còn loang lổ vết máu, “Cậu bị thương sao?”
Isabelle lo lắng nói: “Đó là người phụ nữ kia ... người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-voi-tro-choi-ac-mong/220630/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.