Trận chiến này có thể coi là một chiến thắng lớn.
Tả Hiền Vương tận số bị tiêu diệt, quân chủ lực của quân Mông Cổ thương vong hơn một nửa, 8 vạn quân của Tây Lộ Quân thiệt hại tám, chín phần, nhưng đã diệt được 7 vạn quân Mông Cổ, bắt giam hơn 2 vạn tù binh.
Sau khi thống kê quân số, hơn 5 vạn người thương vong của quân Hạ đã diệt được 15 vạn quân Mông Cổ.
Trận trước còn nói sẽ để cho vùng biên giới được hòa bình trong năm năm, nhưng sau trận này, quân Mông Cổ thua thảm hại, không thể quay lại được như trước đây, chứ đừng nói là tấn công thêm lần hai.
Trong lòng Thiệu Kinh Vũ chợt cảm thấy bi ai, cho dù những binh sĩ tham gia trận chiến này phải hy sinh xương máu rất nhiều, nhưng Hoàng đế và các hoàng thần ở Kim Lăng xa xôi không nhìn thấy những sự khốc liệt này nên chỉ nói một câu, trận này thắng rất đẹp.
Thiệu Kinh Vũ tự nhiên hiểu ra lúc đầu khi hắn nói chuyện với Ninh quốc công, Ninh quốc công nghe hắn nói chí lớn của mình ở sa trường thì chỉ ngậm ngùi cười, nói hắn tuổi trẻ ngông cuồng. Lúc đó hắn chỉ nghĩ rằng Ninh quốc công cười mình vì hắn không biết được sự hiểm ác của chiến tranh, nhưng hiện giờ sau khi đã thực sự đối mặt với sự tàn khốc của sa trường, hắn cũng chỉ biết cười ngậm ngùi.
Nếu có thể, hắn cũng hy vọng từ giờ về sau không còn chiến tranh nữa.
Tin tức trên chiến trường đã có người phi ngựa nước đại đưa về Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-my-bach-nguyet-quang-chuan-bi-tu-duong/502389/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.