Côn là cái thứ mà không ai ưa hết. Thế nhưng cây côn lại rất là hữu dụng. 
Cây côn có nhiều lợi thế hơn cây kiếm, lúc mà nó đánh xuống, luôn luôn xem trước rằng chỗ đó là cái gì? Mục tiêu của nó là giống chi? 
Kiếm thì một khi tuốt ra khỏi vỏ là chỉ để giết người. Nói một cách khác hơn là nó luôn luôn nhằm vào chỗ nhược của con người. 
Thanh kiếm của tên áo đen lại hơn lên một chút, lúc nó rút ra là phải có giá và khi thu vào vỏ cũng phải có giá. 
Giá của khi rút ra là tiền, giá của lúc thu vào là máu. 
***** 
Gần hơn một tiếng đồng hồ đã trôi qua, Kim Sư Tử và người áo đen vẫn ngồi y một chỗ. 
Bọn Kim Sư Tử chắc có thể chờ một chuyện gì đó. 
Bon Quách Đại Lộ thì không. 
Nhưng họ cũng vẫn không đi được vì đi thì phải trả tiền. Tiền thì chỉ một mình Quách Đại Lộ có trong túi nhưng móc ra không nổi trước mặt bọn thám tử mà nếu xòe nén vàng ròng ra trong trường hợp này không khác nào gào lên: "Ông ơi con ở bụi này". 
Bởi vì đưa ra một nén vàng nặng cân như thế, đưa ra trong trường hợp có một vụ trộm lớn ở đây thì quá là đã la lớn với mọi người rằng ta đây là tên trộm. 
Hiệp Côn trở vào và bây giờ Quách Đại Lộ mới nhìn rõ mặt hắn. 
Mặt hắn giống như chỉ có da bọc xương, lạnh ngắt, không có thịt. 
Kim Sư hỏi: 
- Sao? 
Hiệp Côn đáp: 
- Hắn không phải họ Cao mà là họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-lac-anh-hung/195350/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.