Lái xe đi đến tư gia Kim Nguyệt, Long Hi Phượng đã đứng ở cửa từ sớm, hôm nay bà mặc một cái sườn xám long văn, có vẻ yêu kiều duyên dáng, quyến rũ động lòng người, cái tà xẻ cao để lộ ra một cái đùi trắng khiến cho người ta hoa mắt.
"Hạo Vân, tốc độ của em thật nhanh..." Long Hi Phượng thuận tay ôm lấy cánh tay của Phương Hạo Vân, nghiêng mình lên đầu vai của hắn, cười nói : "Bà già kia dường như đã bị thủ đoạn của em trấn áp. Từ hôm bữa chịu thua xong, bà ta đã tìm đến chị, hy vọng chị có thể đứng ra làm người hòa giải..."
"Chị nghĩ thế nào?" Phương Hạo Vân đưa tay lên sờ soạng cái mông của bà, nói :"Em muốn nghe ý của chị trước..."
"Ý của chị rất đơn giản... người đưa thì ta đẩy, nếu đã muốn cùng đi, vậy thì đi..."
Nói xong, hai người cùng đi vào cửa lớn, sau khi vào cửa, đập vào mắt người là một cái hoa viên kiểu biệt thự động lòng người.
"Đây là của bà già bỏ tiền ra mua, hôm nay mới mở đãi khách lần đầu tiên..." Long Hi Phượng cười nói.
Dưới sự dẫn đường của Long Hi Phượng, Phương Hạo Vân nhanh chóng đi vào phòng khách kiểu rộng mở, từ xa, hắn đã nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đoan trang mỹ mạo khoảng bốn mươi đang lặng lặng nhìn từ xa. Tình cảnh này, làm cho Phương Hạo Vân không khỏi giật mình. Đây là bà già Mộc Nguyệt Dung sao???
Có điều, cũng may là vẻ mặt của Mộc Nguyệt Dung bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kiem-trong-sinh/2974921/chuong-741.html