Ánh nến lay động, chỉ thấy Vân Vũ Dương nhếch môi cười lạnh, thong thảbước vào thư phòng. Vân phu nhân nhìn ánh mắt trượng phu, cực kỳ khíchđộng, sắc mặt đờ đẫn không chút biểu tình, ánh mắt cứ xoáy vào bức họa.
Thạch Thiên Đạc cười gượng:
- "Vũ Dương huynh, ngươi đã về rồi!" Vân Vũ Dương lạnh lùng nói:
- "Ngươi không ngờ ta về sớm vậy chứ gì?" Thạch Thiên Đạc nói:
- "Ta đến tìm huynh, chờ huynh cũng lâu rồi. Vũ Dương huynh, ngươi, ngươi nghe ta nói..." Vân Vũ Dương bước lên một bước, ánh mắt sắc bén nhìnchằm chằm vào mặt Vân phu nhân hồi lâu, khẽ nói:
- "Bảo Châu, đatạ nàng thay ta tiếp đãi khách quý, bỏ bức họa xuống, nàng nên vào uốngthuốc đi!" Vân phu nhân im lặng không nói câu nào, buông họa đồ xuốngnhưng không nhúc nhích. Vân Vũ Dương vẫn quan sát bà ta nãy giờ, lạnhlùng:
- "Được lắm, nàng ngầm oán giận ta, nàng cứ việc đi, chỉ cần nàng giải thích lí do rõ ràng!" Thạch Thiên Đạc vội vàng kêu lên:
- "Vũ Dương huynh, nghe ta nói đã..." Vân Vũ Dương nói:
- "Ngươi không cần giải thích, ý của ngươi ta đã biết rồi!" Thạch Thiên Đạc hết sức khẩn trương:
- "Vũ Dương huynh, không nên đa nghi, Thạch mỗ xưa nay đỉnh thiên lậpđịa, tuyệt đối không làm chuyện không phải với bằng hữu." Vân Vũ Dươngcười lạnh:
- "Đa tạ hảo ý của ngươi. Không phải ngươi vì lý donày mà đến đấy chứ?" Chợt thấy kim quang chói lòa, Vân Vũ Dương đã lấyra một tấm kim bài, Thạch Thiên Đạc kêu lên:
- "Ngươi đã gặp Thất Tu đạo huynh và Bồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kiem-ky-tinh-luc/101216/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.