Tuy Lục công công đã già, nhưng nhấn mạnh từng chữ rõ ràng. Hắn vừa dứt lời, toàn bộ Quan cảnh viên lặng ngắtkhông một tiếng động.
Hoàng hậu hơi tỏ ra kinh ngạc, Dạ ThiênKhuynh nhíu chặt mày lại, Tứ hoàng tử không dám tin nhìn Lý Vân, dườngnhư ai cũng không rõ vì sao người đã không xuất phủ mười năm nay là Dung Cảnh đột nhiên lại truyền lời này đến. Coi như là thế, vì sao tự hắnkhông đi đi Vân vương phủ? Mà còn cần cùng đi với Vân Thiển Nguyệt? Đâychẳng phải là rõ ràng bảo vệ Vân Thiển Nguyệt?
Nhất là một đám nữ tử bên kia đang âmthầm đắc ý, nghe nói đại tổng quản người bên hoàng thượng tự mình đếntruyền đạt những lời của Cảnh thế tử lại càng đố kỵ hơn nữa. Còn nhớnăm đó Cảnh thế tử bảy tuổi đã đoạt văn Võ Trạng Nguyên, Hoàng Thượngvinh phong Thiên thánh thần đồng. Chỉ có điều về sau bệnh nặng suýt nữamất đi tánh mạng, cho nên vẫn luôn dưỡng bệnh nằm giường dưỡng bệnh ởVinh vương phủ, đóng cửa không ra. Nhưng mỗi năm mỗi văn Võ Trạng Nguyên tân nhiệm đều được Hoàng Thượng sai đến Vinh vương phủ tỷ thí với Cảnhthế tử một lần, ý chí chiến đấu sục sôi mà đi vào, ủ rũ mà đi ra. Mườinăm qua, vô số người bại trận, không một người có thể vượt qua tài hoa của Thiên Thánh văn Võ Trạng Nguyên Cảnh thế tử. Bởi vậy hắn giữ vữngvinh quang của vị trí Thiên thánh đệ nhất kỳ tài.
Một người tồn tại giống như thần thánhđối với Thiên Thánh thế này, hôm nay, lần đầu tiên xuất phủ sau mười năm lại bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/65419/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.