Vân Thiển Nguyệt nghĩ trong thiên hạ quả nhiên là không thiếu cái lạ, có người có thể sử dụng thiên lý truyền âm đến mức thuần thục như người trước mắt, nàng không khỏi oán hận, rốt cuộc Tử Thư trêu chọc phảingười như thế nào vậy, xem ra mục tiêu của Thượng Quan Minh Nguyệt vốnkhông phải là Tử Thư, mà là Dung Cảnh và nàng. Bằng không, sẽ không thực sự ném, bỏ mặc Tử Thư, cưỡng ép nàng.
Rốt cuộc hắn có mục đích gì?
Không biết là tâm tư của nàng quá rõ ràng, hay là căn bản không giấu đượctrước mặt người này, Thượng Quan Minh Nguyệt cúi đầu nhìn Vân ThiểnNguyệt, khẽ cười, “Như Nhị hoàng tử nói, ta ăn chay mười mấy năm, bâygiờ cũng nên ăn mặn rồi.”
Vân Thiển Nguyệt nhướn mày nhìn Thượng Quan Minh Nguyệt.
Thượng Quan Minh Nguyệt khoan thai thở dài, “Ca ca ta có chỗ nào không tốtbằng tên ngốc kia? Khiến muội mang vẻ mặt đau khổ thế? Đông Hải ngườigiỏi đất thiêng, tướng mạo vô cùng tốt, danh sĩ phong lưu, mùa này hoangọc lan nở khắp nơi, mùi hương tung bay khắp nơi, tiên cảnh nhân gian,cũng chỉ như thế mà thôi.” Dứt lời, hắn rút tay ra, một tay ôm Vân Thiển Nguyệt, một tay lau khóe môi nàng, dịu dàng nói: “Muội chắc chắn sẽthích.”
Mặt Vân Thiển Nguyệt lạnh lùng, “Đừng động chân động tay.”
“Ta thấy khóe miệng muội còn dính máu khi cắn ta, lau chưa sạch, ta giúpmuội lau mà thôi.” Thượng Quan Minh Nguyệt bất đắc dĩ thở dài.
Vân Thiển Nguyệt nhíu mày, không nói thêm gì nữa.
Thượng Quan Minh Nguyệt cũng không nói thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2516228/quyen-5-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.