Edit: Thiên DiBeta: LeticiaVân Thiển Nguyệt ra lệnh một tiếng, nổi trống tấn công Phượng Hoàng Quan.Binh sĩ phía sau nàng đã sớm bị binh sĩ Nam Lương kích thích phẫn nộ,nghe nàng hạ lệnh, hét lớn xông tới Phượng Hoàng Quan như thủy triều.
Hàng đầu, một đội binh sĩ cầm tấm chắn xông lên trước, tháp công thành bọcthép* theo sau, không bao lâu đã tới chân tường thành, các binh sĩ dựngthang mây lên. Một tiếng trống lên tinh thần, khí thế như hổ, xông lêntường thành, đập vào cửa thành.
Tiếng hét lớn, tiếng kêu ré, tiếng đập cửa rầm rầm, tiếng đao búa chém xích sắt, hợp thành một tràng đinh tai nhức óc.
Trên Phượng Hoàng Quan, chủ soái Lục hoàng tử bị trúng tên, lập tức loạnnháo nhào. Phó tướng chỉ huy bắn tên và ném đá tảng xuống dưới, nhưngcũng khó có thể ngăn cản những binh sĩ điên cuồng công thành.
Lúc này, trong thành tuôn ra một nhóm người, mặc trang phục binh sĩ NamLương, miệng kêu la “Tường thành bị công phá, trốn mau, trốn mau.”,thanh âm cao vút, vang vọng khắp trong thành, dân chúng lập tức hãihùng, các binh sĩ cũng thấy hốt hoảng. Có lẽ là nhiều năm chưa từng cóchiến tranh, bất kể là binh sĩ Thiên Thánh hay binh sĩ Nam Lương, bất kể là dân chúng Nam lương ở Phượng Hoàng Quan hay dân chúng Thiên Thánh,cũng chưa thể thích ứng cuộc chiến đến đột ngột và sát khí máu tanh, cókhông ít người bắt đầu ném binh khí chạy trốn tứ phía.
Trong thành Phượng Hoàng Quan loạn như tơ vò.
Nhóm người hô lớn kia đúng là Trương Bái và Hàn Dịch, hai người men
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2516181/quyen-5-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.