Edit: Thiên DiBeta: LeticiaDung Cảnh thản nhiên nhìn Ngụy Chương, không nói gì.
Ngụy Chương gục đầu xuống, không đồng ý, nói với Vân Thiển Nguyệt: “ĐạiTướng quân, trong chiến tranh, kiêng kỵ nhất là liều lĩnh gấp gáp tấncông, hôm nay mười vạn đại quân vừa từ kinh thành tới, người kiệt sức,ngựa hết hơi, mỏi mệt không chịu nổi. Mà trong Phượng Hoàng Quan đã cóchuẩn bị từ sớm, lương thảo sung túc, nhân lực dồi dào. Há có thể gấpgáp công chiếm Phượng Hoàng Quan như thế? Trăm hại mà không có một lợiah.”
“Ngụy Tổng binh nói các ngươi người kiệt sức, ngựa hết hơi,mỏi mệt không chịu nổi, có phải không?” Vân Thiển Nguyệt quay đầu lạihắng giọng hỏi phía sau.
“Không phải!” Mười vạn binh sĩ, sĩ khí mỗi người đều dâng cao
“Nếu lập tức công chiếm Phượng Hoàng Quan, có sức lực không?” Vân Thiển Nguyệt lại cao giọng hỏi.
“Có!” Các binh sĩ đồng loạt hô to, sĩ khí cao ngất.
Ngụy Chương khẽ giật mình, không dám tin nhìn sau lưng phía Vân ThiểnNguyệt, hắn vẫn biết, từ khi Vân Thiển Nguyệt điểm binh cho tới giờ,xuyên qua Thanh Sơn cốc, chỉ cần năm ngày đã tới thành Thanh Sơn, lẽ ratất cả binh sĩ đều người kiệt sức, ngựa hết hơi mới đúng, thế nhưng hôm nay, mười vạn đại quân này, khí sắc mỗi người đều vô cùng tốt, hoàntoàn không thấy bộ dạng mỏi mệt không chịu nổi, thậm chí thoạt nhìn vậy mà còn lộ ra hưng phấn, làm hắn thật kinh sợ.
Hắn được thám tửbẩm báo trước, nói Đại Tướng Quân Cảnh Thế tử phi này và mười vạn binhsĩ vừa hát sơn ca vừa hành quân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2516179/quyen-5-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.